- Cái đại hội mời gọi đầu tư này chắc nhìn trúng mảnh đất phía đông Yến Quy Hồ, nó thuộc về phạm vi khu cao tân.
Trương Khác nhịp nhịp tay lên bàn nói:
- Một mặt, để khu cao tân và thành phố mau chóng đưa ra quyền chuyển nhượng đất đai phải trải qua trình tự "đấu thầu" thành văn bản pháp quy, lấy văn bản ra bịt cái miệng quá tham lam của kẻ nào đó. Vì sao chuyện mời gọi đầu tư này không để Vương Duy Quân đề xuất ra trước.
- Ồ, cậu muốn hoàn toàn vứt bỏ Tiêu Minh Kiến?
Diệp Kiến Bân hiểu ngay:
- Nếu như bọn chúng cứ liên tục nhắm vào Cẩm Hồ như thế, không cho bọn chúng một cái tát, bọn chúng tưởng Cẩm Hồ dễ bắt nạt.
Trương Khác lãnh đạm nói:
- Không phải là vấn đề Cẩm Hồ hoàn toàn vứt bỏ Tiêu Minh Kiến, mà ông ta căn bản không thể đi cùng một đường với Cẩm Hồ. Cũng để Nghiêm Văn Giới biết muốn mượn thế chơi Cẩm Hồ không dễ đâu.
- Ha ha ha, hắn dày công tạo thế, Vương Duy Quân ra tay trước hưởng hết thành quả, đúng là một chiêu rút củi dưới đáy nổi lợi hại.
Diệp Kiến Bân phấn chấn hẳn lên, trên người hắn vẫn chảy dòng máu hiếu chiến thích tranh đấu, nói ra với căn cơ và nhân mạch của Diệp gia, giới công tử kinh thành cũng chẳng có mấy người làm hắn sợ, Nghiêm Văn Giới có ghê gớm tới đâu, cũng đa phần nước sông không chạm nước giếng, nhưng vì đại cục phát triển của Cẩm Hồ đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822113/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.