- Cháu và bác Tôn, anh Diệp khi thành lập thương vụ Cẩm Hồ đã xác định một nguyên tắc, là thúc đẩy sự phát triển toàn diện của các mắt xích trong chuỗi sản nghiệp, muốn làm thành nhiều việc hơn, phải tận dụng hết mức tài chính có hạn, cho dù lợi nhuận không cao. Đối với xí nghiệp tương quan nắm 20% cổ phần là đủ.
Trương Khác giải thích:
- Ngoài ra sự phát triển của Hoành Viễn phải thuân theo lợi ích chỉnh thể của Cẩm Hồ, chú đồng ý không?
- Chú không biết lợi ích chỉnh thể đó là gì.
Trương Tri Phi cười:
- Có điều chú đồng ý, chẳng lẽ cháu mà chú còn không tin sao?
- Chú đồng ý là được rồi.
Trương Khác vặn lưng:
- Xây dựng khu tái định cư là công trình đặt nền móng cho Hoành Viễn, phải làm nghiêm túc.
- Vậy chú điều Lương Quân sang.
- Cháu thấy nên để Đại Quân theo bên chú, Hoành Viễn có quy mô nhất định rồi, người cần dùng không phải chỉ một hai người.
Trương Khác lắc đầu:
- Cháu bảo thương vụ Cẩm Hồ lấy danh nghĩa trái phiếu công ty, ít nhất cấp Hoành Viễn 50 triệu USD, thời gian này mục tiêu chủ yếu của Hoành Viễn là nên cố gắng mua những công ty xây dựng có kinh nghiệm ở Đài Loan.
Ý đồ lần này của Trương Khác tới Kim Sơn chủ yếu là bàn chuyện xây cảng đảo Đông Sơn, không phải bàn với phía Tân Đình mà với Từ Học Bình, Lương Vĩ Pháp.
Công tác cứu nạn ở Giang Nam đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822100/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.