Địch Đan Thanh ở trong phòng mặc váy ngủ, có hơi mỏng manh, vừa rồi tắt đèn ra ban công đứng ngắm cảnh nghe thấy tiếng Tạ Vãn Tình rời khỏi phòng Trương Khác, không biết muộn thế y tìm mình có việc gì, gấp gáp thay y phục rồi sang phòng bên.
Trương Khác nhìn Địch Đan Thanh mặc một chiếc quần trắng, rất mỏng, mông bó căng, dưới ánh đèn có thể nhìn thấy mờ mờ quần lót ren màu đỏ, thân trên mặt áo voan không tay, lộ ra cái rốn nho nhỏ, Trương Khác quen nhìn trang phục công sở chính thống của cô, lúc này cảm thấy Địch Đan Thanh gởi cảm thành thục khác thường, cũng không ngờ cô mặc loại quần lót sexy nhỏ như như thế, nhe răng cười.
- Lúc này còn có chuyện gì?
Địch Đan Thanh giờ mới nhận ra thay y phục quá vội, quần mỏng, áo ngắn, vẫn cố trấn tĩnh hỏi.
- Tôi và chị Vãn Tình vừa thương lượng xong, định giảm cổ phẩn ở Ái Đạt xuống 6%, lấy ít tiền mặt gửi vào ngân hàng nào đó ở Châu Á, cung cấp khoản vay lãi xuất thấp cho tỉnh Giang Nam, chuyện này chị an bài hộ tôi.
Trương Khác tính chuyện này tạo thanh thế cho Từ Học Bình, và lại lũ lụt đã qua, công tác xây dựng lại không thể trì hoãn được.
- Nghe thấy hô to gọi nhỏ, còn tưởng là chuyện gì, thì ra là thương lượng việc này.
Địch Đan Thanh lẩm bẩm, thấy Trương Khác ngẩng đầu lên nhìn, chuyên tâm lấy sổ tay ra viết lại, cứ như vừa rồi không hề nói gì vậy.
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822072/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.