Triệu Tề Đông cũng có một đêm mất ngủ ở Quốc vụ viện, sau khi nghe tin tường đất đã tạm ngăn được thế lũ mới thở phào:
- Tôi sẽ lập tức tới Trường Sa thị sát tình hình lũ lụt, để đồng chí Như Thánh đến Kim Sơn đại biểu cho tôi thị sát công tác cứu nạn...
Tới đó giọng nặng hơn:
- Bất kể thế nào cũng không được phép coi tính mạng người dân như trò đùa.
Một câu thôi cũng làm cho lưng Thượng Học Nghĩa mồ hôi tuôn như suối, chẳng phải là vì áp lực quyền thế, thân là bí thư tỉnh ủy, là chư hầu một phương, có thể nói là đỉnh cao quyền lực, không đặc biệt sợ hãi quyền lực cao hơn, nhưng đây là một câu nói đâm thẳng vào tim.
Mặc dù nói đê vỡ chắc chắn có nguyên nhân trực tiếp hơn nữa, nhưng Thượng Học Nghĩa không thể phủ nhận sai sót của mình.
Từ lâu đã có học giả đề xuất làm ruộng quanh hồ là ngu xuẩn tột độ, tranh đất với hồ cũng là chính sách ngu xuẩn không gì bằng, căn nguyên đê vỡ chính là ở chính sách này khiến cho diện tích hồ nước giảm mạnh, năng lực tích nước kháng lũ thậm chí còn chưa bằng một nửa ban đầu, cuối cùng cũng đã phải chịu sự trừng phạt, nhưng người gánh chịu lại là nhân dân vô tội.
Lương Vĩ Pháp, Triệu Hữu Luân đứng hình vầng sáng bình minh đỏ au, muốn khóc mà không có nước mắt, thiệt hại nhân mạng tạm thời chưa thể thống kê được, nhưng mọi thành quả kiến thiết kinh tế một năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822060/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.