Hậu Tín Đạt thấy cháu gái của Hình Kiến Quốc như một chú thỏ nhỏ lo lắng hãi hùng ngồi ở trên ghế không dám nhúc nhích, hắn đứng lên vỗ vỗ vai cô. Cảm giác được đầu vai tiểu cô nương căng lại, cũng không dám giãy dụa, nghĩ thầm ngày hôm nay có hi vọng rồi.
Hắn đứng đến phía sau, từ cổ áo nhìn thấy khe vũ sâu trắng nõn nà của Hình Văn Lệ, lòng căng thẳng, vừa rồi lo lắng lực duy trì không được lâu, thằng nhỏ mới vừa được dùng tay bắn qua một lần trước đó lại bắt đầu phấn chấn lên.
Trong lòng hắn nghĩ: Thiếu nữ thanh xuân quả nhiên có lực hấp dẫn. Hắn vẫn rất kiên trì dụ dỗ:
- Hoặc là muốn mua thứ gì lại không có tiền, cháu cũng có thể nói với chú...
Hắn lặng lẽ cởi khăn tắm ra, xoay đầu vai Hình Văn Lệ lại:
- Cho dù không ngồi bên đó, thì cũng có thể quay đầu lại nói chuyện với chú mà...
- Á!.
Hình Văn Lệ bị xoay vai lại, chợt Hậu Tín Đạt đã trần truồng đứng bên người, cô sợ quá hét toáng lên.
- La rách cổ họng cũng không có tác dụng gì đâu, trước đây cháu đã thấy qua thứ này của đàn ông chưa...
Hậu Tín Đạt chỉ coi như đã đắc thủ, đưa tay muốn sờ vào trong váy Hình Văn Lệ.
Nhưng chính vào lúc này, bên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, cũng lo lắng Hình Văn Lệ lại hét lên, hắn dừng tay lại đợi người bên ngoài đi qua. Nhưng thật không ngờ cửa phòng bị đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822056/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.