Chương trước
Chương sau
Ở Kim Sơn, mấy ngày hôm trước cũng đổ mưa lớn, khách sạn Thấm Viên xây ở nơi tương đối cao, không trở ngại chút nào, nhưng mấy chỗ trũng xung quanh không ít nước, bánh xe chạy qua, nghe tiếng nước giống như đang chạy xe trong sông suối.

Đến Thấm Viên, Trương Khác bảo những người khác đi nghỉ ngơi trước, y mời Hứa Hồng Bá vào trong viện uống trà đánh cờ. Tuy nói những người khác đều đi nghỉ ngơi, chung quy cũng phải có người giúp đỡ châm trà đưa nước. Trương Dịch bảo Phó Tuấn đi nghỉ ngơi, còn hắn đứng ở bên cạnh.

Nói lên phong ba lúc hoàng hôn, Trương Dịch hơi nghi hoặc:

- Doanh nghiệp nhà nước cải chế, Hải Châu cũng rất thuận lợi, nhưng bên Kim Sơn lại tiến hành không được, thực sự là khiến người khó hiểu...

- Bên Hải Châu, Đường Học Khiêm, Tống Bồi Minh còn có chú hai cháu là hổ trên núi, tầng quản lý mà xí nghiệp cải chế mướn cũng là chọn ra người uy tín trong số công nhân đảm nhiệm, những người này là địa đầu xà, hổ trên núi cùng địa đầu xà liên hợp lại thúc đẩy cải chế, cho dù có trở lực thì cũng dễ giải quyết, cải chế đương nhiên phải thuận lợi hơn nhiều.

Hứa Hồng Bá giải thích nguyên nhân cho Trương Dịch nghe:

- Đến Kim Sơn, chúng ta là rồng qua sông, các quan viên trong tỉnh là hổ trên núi, ngày hôm nay người ở sau lưng gây chuyện là địa đầu xà. Nói đến thì chúng ta ngay cả hổ trên núi cũng chưa hoàn toàn bãi bình, bị bọn địa đầu xà cắn cho một cái, cũng không phải là việc quái lạ gì -- nói không chừng cũng có hổ ở sau lưng đẩy bọn địa đầu xà một phát. Cũng trách chúng ta không cẩn thận.

Lúc này nghe được có tiếng ô tô dừng lại, Trương Dịch quay đầu lại nhìn, ngoại trừ thấy được tường viện, đâu thể thấy được bãi đỗ xe ở ngoài mấy bức tường? Hắn chần chờ nói:

- Có thể là Đàm Thiên qua đây rồi...

Đàm Thiên nguyên là chủ nhân của tòa Thấm Viên này, Đàm Thiên tiếp nhận Thế Kỷ Cẩm Hồ đổ tiền khống chế Thấm viên, hắn vẫn đảm nhiệm tổng giám đốc của khách sạn Thấm Viên, phụ trách công tác quản lý hành chính cụ thể.

Đợi một hồi, nghe tiếng bước chân đi qua nơi này, Trương Khác cười nói:

- Đàm Thiên có thể coi là địa đầu xà rồi chứ?

Hứa Hồng Bá gật đầu:

- Luôn luôn phải kiểm tra nội tình...

Sự kiện xảy ra ngày hôm nay có tính chất ác liệt như vậy, truy cứu kẻ phía sau màn sai sử hay không thì khó nói, nhưng cũng phải làm rõ chân tướng.

Đàm Thiên trước đây là nhân viên của văn phòng Tỉnh ủy, nhân mạch rất rộng. Tin tức cũng linh thông, quả thật có thể coi là địa đầu xà, căn cơ của Thế Kỷ Cẩm Hồ tại Kim Sơn không sâu, thích hợp nhất chỉ có địa đầu xà như Đàm Thiên thôi.

Cũng là sau khi Thế Kỷ Cẩm Hồ đổ tiền vào Thấm Viên, Đàm Thiên khôn ngoan biết được hệ thống Cẩm Hồ giấu dưới màn sương mù dày đặc cùng với nhân vật hạch tâm của hệ thống Cẩm Hồ, bằng không thì chỉ dựa vào nghe nói, lý giải đối với Cẩm Hồ chỉ có thể nói bằng một góc của tảng băng lồi ra trên mặt biển.

- Khác thiếu gia, thầy Hứa...

Đàm Thiên đi vào trong viện, hắn nhẹ giọng nói.

- Có tin tức gì làm chúng tôi ngoài ý muốn không? - Hứa Hồng Bá bảo hắn ngồi xuống.

- Có người truyền bá tin tức chuyện cũ 4 năm trước xưởng giấy Tân Quang cải chế cho các công nhân viên Thần Hi...

Đàm Thiên thấy được Trương Khác cầm lấy ấm trà giúp mình rót nước, hắn vội vàng ngồi dậy.

Trước khi hắn thấy được Trương Khác, mặc dù biết thân phận y quan trọng, nhưng không nghĩ đến y là nhân vật tâm hồn sáng lập Cẩm Hồ, thói quen dưỡng thành tại quan trường, thương trường, hắn nào dám để cho Trương Khác giúp hắn rót nước.

Trương Khác để Đàm Thiên giành lấy ấm trà, nhìn Đàm Thiên giúp y và Hứa Hồng Bá rót nước, nói:

- 4 năm trước nhận thầu cải cách thể chế cho giấy Tân Quang, vì làm cho cục diện xấu có thể trong thời gian ngắn đảo ngược, đích xác là đã chọn dùng một số thủ đoạn tương đối kịch liệt, bao gồm các công nhân viên bị cưỡng chế nộp tiền bảo đảm và không nộp, đều chuyển thành các dạng như công việc tạm thời, may mà cửa ải khó khăn rất nhanh thì trôi qua, không khiến mâu thuẫn trở nên gay gắt. Nhưng thật không ngờ còn có người nhìn chằm chằm vào điểm này không tha...

- 4 năm trước, quốc gia cũng không có minh xác gửi công văn đi cấm xí nghiệp thu tiền bảo đảm mà?

Đàm Thiên có lý giải một ít đối với tình huống này, hắn không xác định hỏi thử, còn nói thêm:

- Lời đồn lưu truyền trong công nhân viên thật ra tương đương với điều này, then chốt có một số văn kiện photocopy của tài liệu gốc, khó mà khiến các công nhân viên của Thần Hi không tin, khiến họ cho rằng sau khi Cẩm Hồ nhận được Thần Hi còn có thể áp dụng một số thủ đoạn cải chế kịch liệt. Mặt khác, trong điều khoản thu mua, nhắc tới muốn loại ra một số cơ cấu phụ thuộc vốn có của Thần Hi như nhà trẻ, tiểu học, trung học, bệnh viện công nhân viên, truyền tới tai các đí công nhân viên liền biến dạng đi, nói Cẩm Hồ muốn một lần đóng hết các cơ cấu này... Ngày hôm nay ngoại trừ các công nhân viên vây công tổ đàm phán, còn có mấy trăm công nhân viên bao vây đại viện Tỉnh ủy đưa ra yêu sách.

- Kẻ núp sau lưng có lý giải rất sâu về Cẩm Hồ nhỉ...

Hứa Hồng Bá khẽ thở dài.

- Cho dù như Chu Cẩn Tỳ đã thành người sống đời sống thực vật, họ cũng cho rằng tại Kim Sơn còn có chút lực chống lại. Trương Khác lạnh lùng cười:

- Khi họ thấy được Cẩm Hồ có thể ảnh hưởng đến người Hoa rút vốn khỏi Indonesia, đại khái cũng có thể hiểu, bằng vào một chút lực của họ là căn bản không thể ngăn trở Cẩm Hồ toàn diện thẩm thấu vào Kim Sơn, họ mới làm ra những sự kiện ác tính này, làm cho đàm phán giữa chúng ta cùng Chính phủ Tỉnh ủy Giang Nam triệt để thất bại, họ còn có thể miễn cưỡng bảo trì vị trí của mình...

- Đáng tiếc loại sự tình này không nắm được nhược điểm trực tiếp, kẻ chân chính chạy trốn có lẽ vẫn là đám địa đầu xà.

Hứa Hồng Bá nhíu mày:

- Điều duy nhất có thể làm, là họ sợ hãi cái gì, Cẩm Hồ phải cố gắng làm thành cái gì...

Hứa Hồng Bá cũng không hy vọng gặp phải chèn ép như vậy liền rút khỏi tỉnh Giang Nam, sao có thể thuận lợi làm thỏa mãn nguyện vọng của một số người được?

- Đàm phán thu mua giấy Thần Hi dù sao vẫn phải tạm thời dừng lại.

Trương Khác khẽ nhíu mày:

- Sự tình hôm nay mặc dù thể suy đoán ra người nào ở sau lưng phá rối, nhưng cũng đích xác tồn tại rất nhiều mâu thuẫn mới có thể để cho họ thực hiện được, ngày hôm nay xem như là một lần ngoài ý muốn mâu thuẫn trở nên gay gắt. Không thể để thuận theo mâu thuẫn, phân hoá đi, đàm phán sẽ rất khó tiếp tục... Mặt khác, Chính phủ Tỉnh ủy Giang Nam chỉ sợ sẽ phải nửa đường bỏ cuộc...

Khi nói chuyện, đi cờ cũng rất chậm, Hứa Hồng Bá đột nhiên không để ý đến một khu vực đang dây dưa ở góc trái bên dưới, nhặt một quân cờ đi tiến công góc trên bên trái Trương Khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.