- Thằng con nhà tôi có ngoan không?
Lục Văn Phu không vội hỏi chuyện Trương Khác.
- Anh mời tôi uống trà chỉ vì việc này à?
Thôi Quốc Hằng cởi áo khoác vắt lên ghế:
- Chẳng lẽ anh hiểu con anh ít hơn tôi mà cần phải hỏi.
- Giờ khoảng cách với thế hệ trẻ ngày càng lớn, ai mà biết đám học sinh 20 tuổi nghĩ cái gì?
Lục Văn Phu đi vào chủ đề chính:
- Chuyện anh nói với tôi buổi chiều tôi đã nói với tỉnh trưởng Lý rồi, tỉnh trưởng Lý rất quan tâm, còn bảo tôi liên hệ với các chuyên gia đất hiếm, hi vọng bỏ thời gian tìm hiểu thêm. Quan điểm của Chu Cẩn Tỳ cũng không phải là không có vấn đề.
- Tỉnh trưởng Lý mà quan tâm tới vấn đề này à?
Thôi Quốc Hằng kinh ngạc, nếu Lý Viễn Hồ ra mặt nói giúp Trương Khác thì ông ta cũng chẳng ngạc nhiên, nhưng tựa hồ chuyện đã nâng tới tầm tranh luật học thuật rồi, không tiện lấy tôn sư trọng đạo ra nói ra nói vào nữa.
- Sao, tỉnh trưởng quan tâm tới vấn đề này có gì mà lạ? Anh cũng biết Chu Cẩn Tỳ được Quốc vụ viện ủy thác mới tiến hành nghiên cứu tương quan, kết luận của ông ta ra sao có ảnh hưởng lớn tới chính sách trong nước. Tỉnh trưởng Lý nghe thấy có sinh viên dám phản đối một học giả nổi tiếng, nên rất hứng thú, muốn tìm hiểu thêm, có gì mà lạ?
Lục Văn Phu hỏi ngược lại:
- Ha ha, anh thật đúng là, lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821935/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.