Có điều rắc rối nhỏ cũng là rắc rối, phải nghĩ cách đập gây cái răng của con rắn độc này... Nhưng Lương Vĩ Pháp không phải là người có đủ khí phách trừ đi cái nhọt độc này trước bốn năm.
Đây không phải chuyện trừ đi một người, mà phải trừ bỏ cả nhóm người, gần như diệt sạch các thế lực phức tạp ở Chương Châu, có điều đó một trong số những khu cách mạng lâu năm, có mấy vị tướng quân cao tuổi ở nơi đó.
Trương Khác không hiểu lắm về tấm màn đen ở Chương Châu, cũng không biết Đường gia và quan viên Chương Châu có quan hệ với lãnh đạo TW không, nhưng nếu không có đủ chứng cứ, dù Từ Học Bình có nắm thực quyền ở kỷ ủy TW, cung không thể lộn nhào cả cái ổ Chương Châu.
Cứ nghĩ tới chuyện trước kia Từ Học Bình chỉnh đốn hệ thống thủy lợi Đông Hải bị ép rời đi, đủ biết tra vụ án Chương Châu khó tới mức nào.
Vụ án kiểu này đau đầu nhất là không có vở kịch chó cắn chó để lợi dụng, lợi ích ở Chương Châu tuyệt đối không chỉ nắm trong tay người Chương Châu.
Chuyện này phải cho người đi tra mới được.
Hà Huyền cầm lấy chiếc đồng hồ hỏng chơi trong tay, Trương Khác lấy đồng hồ, gọi Đỗ Phi sang một bên giao đồng hồ cho hắn:
- Kiếm cái khung kính treo lên cho tao.
Đỗ Phi nghi hoặc nhìn Trương khác, làm thế này chắc chắn triệt để chọc giận tên Nhị Thế kia rồi, dù chẳng sợ họ Đường làm gì, nhưng kiểu này đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821922/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.