Có thể nghe thấy tiếng phanh gấp ở phía bên kia điện thoại, một lúc sau giọng Vương Hải Túc truyền tới:
- Được rồi, tôi sẽ tới ngay.
Trương Khác cúp điện thoại, bảo Tịch Nhược Lâm:
- Anh ấy sẽ tới ngay, nếu chị cần đáp án lát nữa cứ hỏi... Có điều, hết yêu rồi, truy cứu chỉ làm bản thân thêm đau lòng thôi.
Tịch Nhược Lâm hết sức ngạc nhiên nhìn Trương Khác, quên luôn cả khóc.
Vương Hải Túc chưa đi được bao xa, ba bốn phút sau đã nghe thấy tiếng động cơ dưới lầu, rồi tiếng bước chân trên bậc thang.
Vào phòng, Vương Hải Túc liếc mắt qua mọi người, chỉ dừng trên mặt Tịch Nhược Lâm một giây, nhưng lại dùng ngữ khí hết sức dè dặt hỏi Trương Khác:
- Khác thiếu gia tìm tôi có chuyện gì ạ?
Thấy dáng vẻ của hắn như thế, đau khổ lấp đầy trái tim Tịch Nhược Lâm đột nhiên như vòi nước hỏng thoát hết ra, cô biết mình là vô nghĩa với hắn rồi.
Trương Khác quay đầu sang nhìn cô, nói:
- Nếu còn cần đáp án gì, chị cứ thoải mái hỏi đi.
Tịch Nhược Lâm lắc đầu, giờ mới phát giác đáp án không còn quan trọng nữa.
Trương Khác lúc này mới bảo Vương Hải Túc:
- Tôi có chuyện tìm anh nói chuyện, anh theo tôi vào văn phòng.
Vỗ vai Đỗ Phi bảo hắn đi theo.
Vào văn phòng Trương Khác mời Vương Hải Túc ngồi xuống rồi nói:
- Tôi chưa phiền toái tới mức vì chuyện anh và Tịch sư tỷ chia tay mà gọi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821889/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.