Trương Khác nhìn tấm danh thiếp, rồi nhìn khuôn mặt phổ thông kiểu Nhật Bản, cười thầm:" Đợi anh lâu lắm rồi đó."
Trì Tá Tú Tàng lúc này mới quay sang:
- Đó là người anh muốn tìm à? Vậy thì tốt rồi, có chuyện gì mau nói đi, tôi cũng không muốn để tiểu thư Hinh Dư đợi tôi quá lâu.
Trương Khác nhìn Lý Hinh Dư, thấy đôi mày thanh tú của cô khẽ nhíu lại vì lời nói độc đoán của Trì Tá Tú Tàng, cố gắng không để sự khó chịu thể hiện ra mặt, trả danh thiếp lại cho Sâm Sơn Dã:
- Xin lỗi, tôi không tham dự nghiệp vụ của công ty tại Nhật Bản, nếu các vị có nghiệp vụ muốn liên lạc...
Vẫy tay gọi một nhân viên đi theo:
- Anh ta sẽ dẫn các vị tìm nhân viên công tác.
Sâm Sơn Dã khom người với Trương Khác, nói một câu cám ơn:
- Vội vã tới thăm, hết sức xin lỗi, không quấy rầy các vị lên đường nữa, tôi sẽ tìm nhân viên công tác.
Trương Khác mỉm cười:
- Không cần khách khí.
Kéo cánh tay Lý Hinh Dư:
- Chúng ta đi thôi, xe đang đợi.
Hoàn toàn không thèm để ý khuôn mặt Trì Tá Tú Tàng cực kỳ khó coi.
- Xin lỗi, tôi và bạn có hẹn rồi.
Lý Hinh Dư bối rối chào Trí Tá Tú Tàng, Sâm Sơn Dã rồi đi theo Trương Khác.
Trí Tá Tú Tàng ngớ ra nhìn Lý Hinh Dư vào xe, giọng không tin nổi:
- Không phải tôi nằm mơ chứ, Hinh Dư vì cái thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821833/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.