Lưu Bân càng tìm hiểu Trương Khác, càng nhận ra quyền thế tập trung sau lưng Cẩm Hồ lớn tới mức người người khó ngờ tới, Tân Vu nếu dựa vào Kiến Nghiệp làm khu sản nghiệp phụ trợ mà không có Cẩm Hồ thúc đẩy đằng sau thì khó mà tưởng tượng được tới ngày tháng năm nào mới thành công.
Tập đoàn Đại Hưng muốn tham dự, tất nhiên phải trao đổi với Giang Thượng Nguyên, Lưu Tước, thậm chí là Trương Tri Hành, nhưng nếu được Trương Khác đồng ý trước thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
Chuyện này liên quan tới rất nhiều phương diện, Trương Khác để Địch Đan Thanh đại biểu Cẩm Hồ xúc tiến, nói cách khác Địch Đan Thanh có thể lấy thân phận trợ lý tư nhân hoặc người phát ngôn của y tiếp xúc với mạng lưới quan hệ các phía, tức là Địch Đan Thanh chính thức có địa vị đặc thù ở Cẩm Hồ.
Lưu Bân lúc này lại nghĩ, Trương Khác và Địch Đan Thanh rốt cuộc ai sẽ nuốt chửng ai, nam nhân có quyền thế vô thượng và nữ nhân phong tình tuyệt sắc vĩnh viễn là nhân vật chính của thế giới này.
Dùng cơm tối xong, có được câu trả lời muốn có, Lưu Bân không ở lại trở ngại người ta làm gì, liền xuống núi trước.
Đường Thanh hết sức nhiệt tình giữ Địch Đan Thanh ở lại, Trương Khác chỉ biết khóc thầm trong lòng.
Buổi tối ngồi thuyền quay trở lại đảo, vầng trăng hơi khuyết trông như khảm trên bầu trời lam thẫm, mặt hồ nước giống một cái gương u ám soi bóng núi mập mờ, ngồi trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821816/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.