Địch Đan Thanh cho dù eo vẫn buộc tạp dề vừa giúp việc trong bếp, vóc người cao ráo, thân hình cực chuẩn, đôi mắt sáng, cánh môi hồng phát huy vẻ đẹp nữ tính tới cực điểm.
Nhớ tới đến mùa xuân Địch Đan Thanh sẽ vào Đh Đông Hải học MBA, mùa xuân Kiến Nghiệp sẽ náo nhiệt thêm vài phần, Trương Khác cảm thấy có chút đau đầu, kháng cự lại sức hút của cô gái này không dễ dàng chút nào.
Trương Khác xua tay không để hai cô gái giúp:
- Nếu để hai chịu trẹo lưng thì tôi bồi thường không nổi.
Tạm thời đặt hành lý ở góc phòng, ngồi trên xe quá lâu, y đói meo rồi, chắc mọi người ở Tân Vu cũng đợi rất lâu rồi.
Trương Khác vốn định vốn định chỉ giữ Phó Tuấn lại dùng cơm, còn các nhân viên đi theo khác thì tới khách sạn luôn, nhưng ba y mời tất ở lại.
- Con nói 10 giờ sáng xuất phát cơ mà? Giờ đã là 8 giờ tối rồi.
Đi vào phòng ăn ngồi xuống, Trương Tri Hành gõ gõ đồng hồ đeo tay hướng về phía Trương Khác:
- Vì đợi con mà mọi người phải nhịn đói đấy.
Trương Khác tất nhiên không có mặt mũi nào dám nói thật, đang tính kiếm cớ gì đó đối phó cho qua, Đường Thanh lúc này đã bình thường trở lại, không nể nang gì vạch trần cái xấu của y ra:
- Trương Khác hôm này giỏi lắm đấy ạ, vốn bọn cháu kế hoạch trước rồi, 10 giờ sáng sẽ lên đường, nhưng bạn ấy sáng đi thi nhìn trộm bài người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821805/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.