Tần Cương ngớ người, sao lại liên quan tới cả con trai thư ký trưởng chính phủ tỉnh nữa, lại còn do Lục Thiên Hựu chủ động đầu thú.
Mặc dù chuyện rất quỷ dị, nhưng ý tứ Thôi Quốc Hằng thì hắn hiểu rõ, chuyện này xử lý cuối cùng là cảnh cáo miệng Trương Khác và Lục Thiên Hựu, không hề nhắc tới cô bé kia, Thôi Quốc Hằng bảo mình đi cảnh cáo Ngụy Đông Cường, để phòng tên tiểu tử đó tái phạm.
Nhân vật nhỏ mãi mãi chỉ có thể nhìn thấy biểu hiện bên ngoài, Ngụy Đông Cường tuyệt đối không ngờ Lục Thiên Hựu lại đi tới chỗ Thôi Quốc Hằng đầu thú.
Buổi sang hắn bị Thôi Quốc Hằng mắng cho sợ mất hồn mất vía, chạy về phòng mà tưởng chừng trời sặp sập tới nơi rồi, hắn chưa bao giờ nghe thấy Thôi Quốc Hằng nổi giận với ai tới mức đó, nghe Tần Cương nói xong, cảm giác có một cái lưới đang ngày càng thít chặt lấy mình tới không thở nổi.
Thường ngày hắn rất quan tâm, rất chiếu cố Lục Thiên Hựu, ai ngờ lại bị chính Lục Thiên Hựu làm khó, Ngụy Đông Cường cảm giác như mình bị phản bội, chẳng phải mình muốn bảo vệ nó nên mới vờ không thấy nó đổi chỗ sao? Giờ thì mình thành tiểu nhân rồi.
Nhìn cái dảng vẻ như chó nhà tang của Ngụy Đông Cường, Tần Cương chẳng thương hại chút nào.
Chẳng phải vì Ngụy Đông Cường lấy trứng mà muốn chọi lại tảng đá Trương Khác, nếu hắn thực sự mà làm thế, bên trên dù khó xử, nhưng các giáo viên khác sẽ tán đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821800/chuong-760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.