Tần Cương nghe thế không biết phải nói ra làm sao nữa.
Hiệp hội sinh viên sáng nghiệp đang hoạt động rất tốt, chuyện học viện thương mại quốc tế tổ chức kỳ nghỉ xuống nông thôn lấy kinh nghiệm thực tiến còn do Đỗ Phi thông qua Sáng Hiệp cung cấp kinh phí, Cung Như Xuân chuẩn bị lấy danh nghĩa đoàn trường khen thưởng, vừa rồi còn thảo luận xem có nên thưởng cho ba người sáng lập là Đỗ Phi, Trương Khác, Mông Nhạc hay không, nào ngờ lại xảy ra chuyện này.
Tần Cương nghĩ hẳn là đoàn trường đã viết cả tên Trương Khác lên giấy khen rồi cũng nên, toát mồ hôi lạnh, nghĩ phải khẩn cấp gọi điện cho Cung Như Xuân, nếu không vừa khen vừa thưởng công bố một lúc thì mọi người không xuống thang nổi.
Thôi Quốc Hằng là người thực sự sợ hãi, nghĩ không ra vì sao bình thường Ngụy Đông Cường rất khôn ngoan, sao lại không hiểu chừng mực như thế.
Nghĩ Ngụy Đông Cường nhất định lúc này không chịu ngoan ngoãn ngồi tại văn phòng khóa, Thôi Quốc Hằng tìm kiếm số máy nhắn tin của Ngụy Đông Cường.
Một lúc sau có điện thoại gọi tới, Ngụy Đông Cường quên máy nhắn tin trên bàn làm việc, trợ lý chủ nhiệm nhìn thấy trên máy là số của viện trưởng liền gọi điện lại hỏi xảy ra chuyện gì, Thôi Quốc Hằng đành nén giận bảo trợ lý chủ nhiệm kia lập tức đi tìm Ngụy Đông Cường.
- Hay là tôi đi tìm hiểu tình hình cụ thể ra sao?
Tần Cương cẩn thận hỏi:
- Không cần.
Thôi Quốc Hằng lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821795/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.