Tôn Tĩnh Mông hai tay ôm gối ngồi một mình trên giường, những người khác trong phòng đã tới KTV Thịnh Thế Niên Hoa ca hát thâu đêm rồi, cô chăn chứ nhìn bóng đen xù xì ngoài cửa sổ, phát hiện tường KTX đã phủ một lớp tuyết, vệt sáng lẻ loi trong đêm đó càng làm cô thêm chạnh lòng.
Đôi khi nghĩ chỉ cần thoải mái thích một người là được, vậy mà không ngờ còn có lúc chua xót thế này, cầm lấy di động gọi cho chị gái.
- Chị à, chị đang làm gì thế?
- Vừa về tới nhà, xương cốt rời ra cả, sao muộn thế này lại đột nhiên gọi điện cho chị?
- Hôm nay mà vẫn làm việc sao?
Tôn Tĩnh Minh nghĩ chị mình có khi quên mất hôm nay là ngày gì rồi.
- Ừ, Cẩm Hồ yêu cầu chế tác ca khúc quảng cáo quá cao, về một cái là vùi đầu vào việc, phải phối hợp với sản phẩm mới của bọn họ tung ra thị trường, bên này có mệt chết cũng phải cầm cự.
Tôn Tĩnh Hương cười oán trách.
Lại phải nhớ tới tên đầu heo đó, trong lòng u uất, Tôn Tĩnh Mông gục đầu xuống, nói nhỏ:
- Vậy chị chú ý nghỉ ngơi nhé, em cũng ngủ đây.
Cúp điện thoại, lại gọi điện hỏi tình hình cha mẹ, xong quyết định gạt bỏ hết mọi suy nghĩ, kéo chăn chùm kín đầu ngủ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~
Than trong lò đã cháy hết, chăn không còn đủ giữ ấm nữa, Trương Khác và Đường Thanh về phòng, ôm nhau thủ thỉ tâm sự, tới khi mí mắt nặng trĩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821766/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.