Đỗ Phi đứng sóng vai với Trương Khác, mặc dù so sánh với Cẩm Hồ khổng lồ, tiệm Internet Sáng Vực như ánh đom đóm yếu ớt dưới ánh trăng, nhưng trong lòng hắn có sự hào hùng của sáng nghiệp thành công trước đó, loại cảm giác thành tựu này cũng sẽ không vì quy mô của Sáng Vực không đủ lớn mà giảm chút nào.
Đỗ Phi nhìn sang chỗ sâu trong phòng khách. Vì tiết kiệm điện, đèn trong đại sảnh đều tắt hết rồi, nhưng đèn đường bên ngoài chiếu sáng vào, vẫn có thể rõ ràng thấy được tất cả trong đại sảnh, Đỗ Phi nói với Trương Khác:
- Còn tưởng rằng mày không tới kịp chứ. Mày nhìn giúp tụi tao xem, còn có chỗ nào không hợp ý không?
Năm 97, tiệm Internet vẫn còn là một thứ rất mới mẻ, tiệm Internet Sáng Vực thoáng cái đã đưa vào 6 triệu, 320 máy. Phóng nhãn trong phạm vi toàn quốc, đều phải tính là tiệm Internet siêu nhất lưu, hơn nữa còn là do đám sinh viên bọn họn vẫn còn trong trường tự tay làm nên, đổi lại là ai, trước đêm khai trương cũng sẽ khẩn trương ngủ không yên.
Trương Khác cũng thật lâu không quan tâm đến tình huống của tiệm Internet, không quản nói như thế nào, y vẫn còn đeo cái chức vụ quản lý danh dự của Sáng Hiệp, chung quy không thể không quan tâm đến một chút chuyện nghiêm chỉnh nào. Trương Khác liền bảo Đỗ Phi, Mông Nhạc dẫn mình nhìn đi xem quanh tiệm.
Thi Tân Phi lãnh đạo thành viên của CLB Côn Trùng trong hai tháng thành công phát triển phần mềm hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821711/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.