Trương Khác uống trà, ánh mắt đảo qua mọi người, ánh mắt nhìn những người này còn nóng bỏng hơn cả khi thấy tình nhân của mối tình đầu:
- Làm kỹ thuật nghiên cứu, tôi là thường dân, nhưng tôi vẫn chưa phải nông cạn.. Đàm Vân Tùng... Hàn Cách... Trương Chấn Hằng... Vi Nguyên Chân, Thư Cường... Vương Vệ Lương... Lương Thanh Dương.
Ánh mắt y chậm rãi đảo qua, trên mặt mỗi người đều dừng lại một giây đồng hồ:
- Các anh làm việc rất có thành tích. Tên của mỗi người, trước khi tôi và mọi người gặp mặt cũng đã có nghe qua, có thể mời những nhà khoa học nhất lưu như mọi người về Cẩm Hồ công tác, đó là mộng tưởng cho tới nay của tôi. Báo cáo về phát triển kỹ thuật tương lai của mọi người đưa về Cẩm Hồ, một chữ tôi cũng không bỏ đọc.
- Còn đọc nhiều lần. Ngồi ở chỗ này, nhiều đoạn sục sôi nhân tâm, hiện tại đều hiện lên trong đầu. Thời đại kỹ thuật số đã mở ra, vô số cái yếu kém cỡ nào, chúng ta nhất định phải đưa nó lên. Ngoại trừ chư vị đang ngồi, còn có không ngừng nhà khoa học, kỹ sư ưu tú gia nhập, cũng hy vọng Cẩm Hồ có thể bồi dưỡng ra các nhà khoa học, kỹ sư nhất lưu...
Đêm cuối mùa thu ở Tượng Sơn yên tĩnh không tiếng động, những người tinh lực dồi dào cũng đều đã đi vào giấc ngủ. Trong gian Nhã thất vẫn còn ánh đèn từ cửa sổ chiếu ra, rơi vào đình viện, hòa tan với ánh trăng.
Cẩm Hồ hoàn toàn công khai kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821704/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.