Mọi người đi cả, phòng trở nên trống trải, Trương Khác vào thư phòng mở máy tính xem tài liệu, nửa tiếng sau Tạ Vãn Tình quay về:
- Thím em đón hai đứa nó tới nhà rồi... Chị giúp em pha cà phê nhé.
Nhà chú tan hoang bừa bãi, không biết bọn họ phá phách bao nhiêu lâu, Tạ Vãn Tình có mặt ở đó mà bọn họ còn không kiêng dè, đúng là trở mặt là bấp chấp rồi. Có dọn dẹp cũng vô ích, Lưu Đình ở lại nhìn thấy chỉ chạnh lòng.
Trương Khác hai tay ôm gáy nói:
- Uống cà phê nữa tối không ngủ được mất, uống rượu đi.
- Vậy chị về nhà lấy.
- Em đi với chị.
Trương Khác đi sau Tạ Vãn Tình, hai căn nhà có hậu viện thông với nhau, không phải vòng ra ngoài.
Lấy một chai rượu vang và hai chiếc ly mang ra hậu đình, Trương Khác rót rượu đầy vào ly, Tạ Vãn Tình hơi xấu hổ nói:
- Em định chuốc say chị đấy à?
Đã cuối thu rồi, ban đêm ngồi ngoài nhà có hơi lạnh, nhưng hai người ngồi tựa vào nhau chỉ thấy ấm áp, uông một lúc Tạ Vãn Tình nói mặt nóng rồi, Trương Khác áp mặt tới, dán sát vào cổ cô, ôm cơ thể ấm mềm như ngọc vào trong lòng.
Tạ Vãn Tình cầm lấy ly rượu trong tay Trương Khác, đứng dậy ném chiếc ly vào hồ, cười khúc khích:
- Đây gọi là hủy thi diệt tích...
Lát nữa, hoặc rất lâu nữa sẽ chẳng còn tâm tư nào mà đi dọn dẹp, để lại hiện trường một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821687/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.