Nhưng ngay đúng lúc đó cảm giác xe đột nhiên ngừng lại, Trần Tĩnh giật mình kinh hãi, chớp mắt cơ thể chạm vào ngực Trương Khác, còn chưa kịp cảm thụ cảm giác mê người kia thì tim đập thình thịch, như đi ăn vụng bị người ta phát giác, quay đầu lại hơi sờ sợ nhìn Trương Khác.
Trương Khác bóp phanh xe, thấy Trần Tĩnh còn chưa xuống, mỉm cười nói:
- Vậy tôi chở cô tới tận nhà khách Đông Hoa luôn nhé?
- Á!
Trần Tĩnh lúc này mới phát giác ra đi tới cổng rồi, vội vàng nhảy xuống xe, rời khỏi lòng Trương Khác, hốt hoảng chạy tới chiếc BMW đỏ chót đỗ bên cạnh cổng, chẳng còn dũng khí quay đầu lại tạm biệt hoặc cám ơn nữa, chỉ sợ y nhìn thấy trong tích tắc đó tâm hồn mình đã thất thủ.
Đầu óc mơ màng lái xe về nhà khách, Trần Tĩnh vừa vào phòng đã chui vào chăn đắp kín lấy người, hai tay ôm lấy vai, người cuộn tròn như con mèo, tựa hồ muốn che dấu muốn bảo vệ bản thân.
Trong giác mơ hỗn loạn, càm giác có một đôi mắt mãnh liệt bao phủ toàn thân mình, chiếc xe đạp đi mãi không tới đích, hai tấm thân áp sát vào nhau, hơi thở hổn hển nặng nề phả vào gáy, một bàn tay nhè nhẹ đặt lên đùi cô, cô chưa biết phải phản ứng ra sao thì bàn tay đó chầm chậm hướng lên trên, từng đợt khoái cảm dâng trào che mờ hết lý trí...
Chiếc xe đạp nằm chỏng chơ bên đường, Trần Tĩnh cảm giác một vòng tay không mạnh mẽ nhưng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821576/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.