Học viện Thương mại Quốc tế khóa 97 mới tới hai nhân vật khó chơi, Tần Cương đã sớm nghe nói, chỉ là rất tò mò, vì sao trong thời gian một tháng ngắn ngủi, Mông Nhạc lại quen thân với họ như vậy? Thấy Trương Khác nói đùa với mình, bản tính của Tần Cương cũng hiền hoà, hỏi bọn họ:
- Sao các em lại quen nhau?
- Khi tiếp đón tân sinh, hai đứa nó quá chói mắt, nên cũng quen thôi...
Mông Nhạc giải thích, song hắn giải thích như vậy thật sự rất khó khiến người tín phục. Nhưng Tần Cương cũng không là người truy nguyên, hắn kéo Mông Nhạc, Trương Khác, Đỗ Phi cùng đi đến căn tin nhân viên trường mời bọn họ ăn cơm.
Cũng không thể tưởng tượng được tinh thần phấn khởi của Đỗ Phi, Mông Nhạc, đêm Trương Khác trước 12 giờ đi ngủ, trời vừa sáng tỉnh lại, Đỗ Phi cùng Mông Nhạc vẫn còn đang trên sân thượng thương lượng cả đêm.
Cho dù Hiệp hội sáng nghiệp còn chưa có bắt đầu chiêu binh mãi mã, không có người nào thì cũng chỉ là cái xác không, vẫn là phải trước tiên thiết lập ra phương án thiết kế cùng đưa tiệm Inte vào hoạt động.
Buổi sáng trước tiên tới Hội Sinh viên trường lấy chìa khóa của phòng làm việc, Trương Khác cùng Đỗ Phi ở lại quét dọn, viết áp phích chiêu tân. Mông Nhạc thì đến các học viện khác tìm người thương nghị xúc tiến việc thi đấu, hắn còn muốn phụ trách kéo vào một số thành viên nòng cốt -- những sinh viên năm cuối có năng lực, nếu không phải nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821539/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.