Trương Khác cũng có thể lý giải, nhưng lúc đầu nhóm người ở BBS ĐH Đông Hải có năng lực đều rất xuất chúng, tâm cao khí ngạo không thể tránh được.
Muốn tổ chức Hiệp hội sinh viên sáng nghiệp, Đỗ Phi đứng ra không được, lực ảnh hưởng quá nhỏ, nhiều lắm cũng chỉ dụ được mấy tân sinh gia nhập. Nhưng không có nhân thủ lập tức khả dụng.
Mông Nhạc ở trong trường này đã hai năm, nếu chủ tịch Hội Sinh viên của Học viện Thương mại Quốc tế, lại là nòng cốt của Hội Sinh viên, cộng thêm năng lực giao tiếp cá nhân của hắn, năng lực tổ chức rất mạnh, hắn mới là nhân tuyển thích hợp nhất lúc này đứng ra tổ chức hiệp hội sáng nghiệp.
- Có thể lấy danh nghĩa của Vườn Sồi làm việc rồi.
Đỗ Phi cảm khái. Hắn chưa hề bởi vì việc tài chính mà lo lắng qua, nhưng cũng không nghĩ đến Trương Khác sẽ an bài tài chính từ trong quỹ đầu tư sáng nghiệp Vườn Sồi:
- Nhiều sự tình đều thuận lợi rồi, chắc hẳn thành lập một Hiệp hội sáng nghiệp cũng sẽ không có trở lực gì.
Đỗ Phi cầm lấy phần tài liệu trong tay Mông Nhạc, nói với Trương Khác:
- Nếu đã giao hạng mục cho tụi tao rồi, có phải cũng nhượng lại Thi Xuân Phong cho tụi tao không?
- Thi Xuân Phong lương một năm 200 ngàn cộng thêm hoa hồng, hiện tại tụi mày có thể sử dụng được không?
Trương Khác cười cười, y để Thi Xuân Phong trực tiếp gia nhập đoàn đội quản lý của Quỹ đầu tư mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821533/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.