- Được, dù sao thì tao cũng rảnh nhiều...
Trương Khác sảng khoái đáp ứng, dù sao thì cũng là chạy tới chọn một nơi, nói một tiếng với Thiệu Chí Cương mà thôi, cho dù không thể cho thuê, Thiệu Chí Cương có thể nói cái gì?
- Cũng là các cậu tốt, tuổi còn trẻ là có thể thực tiễn mộng tưởng của mình...
Địch Đan Thanh cảm khái, sở dĩ Đỗ Phi có thể làm việc này, còn bởi phía sau có một người như Trương Khác chống lưng, bằng không thì, năng lực của Đỗ Phi có lớn, hắn tìm 4 triệu tài chính ở đâu để bắt đầu công việc.
- Còn phải nhờ chị Địch đây chỉ giáo chứ.
Đỗ Phi cười nói.
Đưa Địch Đan Thanh về khách sạn, bọn Trương Khác trở về khu KTX ở phía đông.
Mông Nhạc không trở về KTX ngay. Mặc dù Trương Khác, Đỗ Phi đều là tân sinh mới vào học, nhưng ý thức được tầm mắt, kiến thức của họ, vượt trên mình rất nhiều, hắn muốn đi vòng qua núi Hợp Hoan, từ từ đi nói thêm một chút chuyện.
Đi tới gần Phòng nước sôi, Trương Khác đi tới trước tường áp-phích, dưới ánh đèn đường mờ nhạt, áp-phích dán trên tường lại thay đổi một nhóm mới, những vẫn là áp-phích của các tổ chức học sinh chiêu tân chiếm đa số.
- Hàng năm các tổ chức học sinh của ĐH Đông Hải đều chiêu tân vào lúc này nhỉ...
Trương Khác nhẹ giọng cảm khái.
- Này, mày dự định vào hiệp hội nào chơi đây.
Mông Nhạc đùa:
- Có cần tao đề cử cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821529/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.