Lái xe về nhà chiêu đãi,Trần Phi Dung có chiếc xe đạp màu vàng sáng sớm đi qua để lại đó, Trương Khác nhớ ra muốn tiết kiệm sức thì không thể thiếu xe đạp được.
Trần Phi Dung dắt xe đạp cùng Trương Khác và Đỗ Phi về trường, khi điqua túc xá nữ, làm người ta ngạc nhiên là tám quả bóng bay vẫn cònnguyên, chỉ chữ hơi nhạt đi, nhưng vẫn nhận ra được, Trần Phi Dung nhoẻn miệng cười:
- Nếu mỗi lần qua Khổng Miếu mua mấy quả bóng về chắc chẳng bao lâu sẽ buộc kín chỗ này mất.
Lúc này người qua người lại, Trương Khác không có dũng khí chạy tới thảcho bóng bay đi, vẫy tay tạm biệt Trần Phi Dung, đợi cô về túc xá rồimới cùng Đỗ Phi rời đi.
- Oa, coi như thực sực bắt đầu cuộc đời học sinh rồi.
Trương Khác vươn vai, đứng ở trước sân tennis, nhìn hai cô gái mặc váyđánh bóng bên trong, mặc dù không phải là loại vãy ngắn cũn nhảy lên làlộ quần lót, chân cũng không đủ trắng, nhưng dù sao cũng là chân củathiếu nữ thanh xuân, Trương Khác vẫn cảm thấy tâm tình hết sức tốt đẹp,đang tính xem có nên gọi Tôn Tĩnh Mông tới chơi không thì nhớ ra mộtviệc, hỏi Đỗ Phi:
- Bọn mình sẽ sống ở đây bốn năm đấy, mày có kế hoạch gì chưa?
- Kế hoạch à?
Đỗ Phi trầm ngâm, đây không phải là đề tài nhẹ nhàng:
- Lần trước đi Hong Kong cảm thấy bị tác động mạnh mẽ, trước kia khôngphát hiện ra có chuyện gì mình không làm nổi, giờ cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821480/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.