Trương Khác vỗ vai Tiêu Xuân Minh, chỉ Tạ Tử Gia nói:
- Nghe nói cô ấy cùng khoa với mày, tới chào một tiếng đi, tránh sau này bị người ta bắt nạt.
Tiêu Xuân Minh mặc dù trước mặt người quen thì nói rất nhiều, song vẫn là thiếu niên ngại ngùng, nào có dũng khí tới chào hỏi Tạ Tử Gia?
Trần Tĩnh, Tự Tử Gia ăn song là đi luôn.
Đỗ Phi, Lý Quý, Tiêu Xuân Minh vừa đỗ vào được đại học khó tránh khỏi phấn khích, ba năm cao trung nhịn lắm rồi, phải buông thả một chút, Trương Khác cũng rảnh rỗi cùng bọn họ ngồi uống rượu, bảo Phó Tuấn về trước.
Thời gian qua Phó Tuấn theo mình đi lang thang suốt, Trương Khác sợ hai nha đầu Tích Dung Tích Vũ nhớ, bảo hắn ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, mai Mã Hải Long cùng bọn họ đi Kiến Nghiệp là được.
Sinh viên mới thời gian báo danh muộn, còn sinh viên cũ phải khai giảng rồi mới phải, Trương Khác hỏi Trần Phi Dung:
- Sao giờ này mà bạn còn ở nhà?
- Hôm kia đi báo danh rồi, đem đồ chuyển tới túc xá ở trường cũ rồi theo ba mình về, nế không cuối tuần ở trường làm cái gì?
Trần Phi Dung mỉm cười đáp:
- Hôm nay là cuối tuần à?
Trương Khác hỏi xong liền thấy hổ thẹn, y ra việc cho người khác chưa bao giờ nghĩ có phải là cuối tuần không, đám Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông cũng ngại không nói với y, Trương Khác lại cười tự trào:
- May mà tôi chưa quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821454/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.