Tôn Tĩnh Mông cười khúc khích, nhảy lên ghế sô pha, ôm gối ngồi bên cạnh Hứa Tư, hít hít:
- Chị Hứa Tư, trên người chị có mùi thơm rất đặc biệt nhé, để em ngửi xem, rốt cuộc là từ đâu tỏa ra.
Rồi ôm lấy cổ Hứa Tư hít lung tung:
- Em mà là nam nhân thế nào cũng ôm chị suốt cả ngày..
- Này này!
Trương Khác gõ gõ cửa kính ngăn ban công, chỉ Tôn Tĩnh Mông:
- Không phải định làm chuyện gì đó chứ hả?
- Cút đi! Chuyện giữa phụ nữ với nhau, trẻ con nhìn cái gì?
Tôn Tĩnh Minh đưa chân đạp hờ Trương Khác.
Quần lót màu đen dưới chiếc áo thun thoáng qua trước mắt, Trương Khác khẽ huýt sáo, đi lấy điện thoại ra ban công gọi điện cho Trần Tín Sinh, bảo hắn có thời gian tới Hong Kong tiếp xúc với Liễu Chí Thành.
Mặc dù Motorola có ý định lập nhà máy tinh viên ở Thiên Tân, nhưng chỉ để chế tạo mạch tổ hợp cung cấp cho bọn họ, không có tác dụng thúc đẩy trực tiếp sản nghiệp điện tử trong nước, nếu như tất cả theo bước tiến lịch sử, nhà máy tinh viên có tác dụng trực tiếp thúc đẩy sản nghiệp điện tử trong nước phải ba năm nữa mới bắt đầu xây dựng.
Liệu có khả năng đẩy tiến trình lịch sử sớm lên ba năm không?
***Tinh viên: wafer (vật liệu nền để sản xuất vi mạch tích hợp)
Hôm sau Trần Tín Sinh ngồi máy bay bốn giờ chiều tới được Đài Loan, Trương Khác vốn định về Hải Châu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821443/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.