Cay cú, Trương Khác ngay bò cả người nằm lên đượt ván lướt sóng cũng phí hết công sức rồi, xem ra không có thầy dậy là không được, nhìn thấy sóng cuốn tới, y liền bơi ra xa một chút, nhìn thấy Tôn Tĩnh Mông đứng trên ván lướt sóng lao lên con sóng với một tư thế ưu mỹ, khiến rất nhiều lướt sóng vây quanh xem, reo hò, có anh chàng còn lướt tới thể hiển kỹ thuật rất khó lấy lòng người đẹp.
Tôn Tĩnh Mông lờ tịt những kẻ đó, thân thể mạn diệu trắng ngần nằm xuống ván lướt sóng, vẫy tay gọi Trương Khác tới, đám người ghen tị huýt sáo chế nhạo, Trương Khác thấy lòng tự tôn bị tổn thương hết mức.
Trương Khác thử liền mấy lần đều bị sóng đánh rơi khỏi ván, Tôn Tĩnh Mông tức tối đá đít y, lướt sóng không được, nhưng cả bơi lẫn thể lực y đều hơn Tôn Tĩnh Mông, trở tay nắm lấy chân cô kéo mạnh, Tôn Tĩnh Mông ngã chúi đầu xuống nước bị sặc mất một ngụm, liền lặn luôn xuống đạp Trương Khác, hai người lặn xuống vận lộn đã nhau, tay Trương Khác vô ý bóp vào ngực Tôn Tĩnh Mông, chà, xúc cảm không tệ.
Tôn Tĩnh Mông ấn vai Trương Khác chồi lên mặt nước, trừng mắt nhìn y:
- Anh cố ý phải không?
- Cố ý cái gì?
Trương Khác vờ hồ đồ, hai người chân đạp nước, thi thoảng sát qua nhau, chạm một cái thì sao có thể là cố ý được, Trương Khác nhất quyết vờ không biết mình chạm vào cái gì.
Tôn Tĩnh Mông cắn môi, nhưng chẳng làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821438/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.