Trương Khác đi theo, trongtay Đỗ Phi chỉ có một cái đèn pin, chiếu vào cửa sổ tối đen của nhà ăn,đột nhiên chiếu vào hai bóng người trên tầng hai, Trương Khác giật nảymình, nhìn tình hình có vẻ vì trốn giáo viên nên định nhảy từ trênxuống.
Tuy nói là tầng hai, nhưng cũng cao tới 5 - 6 mét, thêm vào chiều caoban công phải thành 6 - 7 mét, nhảy xuống chẳng chết nổi, nhưng gãyxương thì là cái chắc.
Cửa sổ tầng hai bệ rất dốc, chui ra rồi khó mà leo vào được, đứng ở trên bệ cửa sổ còn không có cái gì để bám, không cẩn thận ngã xuống nhưchơi.
Trương Khác vội vàng gạt đám đông sợ tới sững người ra chen lên phía trước, nghe thấy Đỗ Phi quát:
- Lý Quý, mày là thằng hèn, sợ gì đám con rùa phòng chính giáo. Năm xưabố mày đấm Tào Quang Minh gẫy sống mũi, ông ta còn chẳng dám rên mộtcái, máy giỏi thì dẫn Nhược Hồng đi bằng cầu thang xuống đây cho tao...
Đèn pin chiếu sang tường bên cạnh, tránh chiếu vào người khiến họ hoảng loạn.
Trương Khác không ngờ Đỗ Phi chửi bới còn ổn định được lòng người, thằng này trưởng thành hơn rất nhiều, y nhìn thấy một đống bao tải ở cầuthang, liền chạy tới bên ra đặt dưới sân xi măng, đám học sinh bên cạnhtỉnh ra, đi tìm những thứ mềm nhét vào.
Trương Khác kéo Tiêu Xuân Minh lại, nói:
- Mày kiếm vài người đi lên giúp bọn họ trèo vào...
Rồi bảo Đỗ Phi:
- Mày để ý Lý Quý, tao để ý cô bé, nếu ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821418/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.