- Anh thật biết quan tâm tới con gái đấy.
Tôn Tĩnh Mông ngẩng đầu nhìn Trương Khác co ro vì lạnh, nói:
- Vậy có cảm động chút nào không?
Trương Khác cười hỏi:
- Anh nghĩ sao?
Tô Tĩnh Mông đáp một cách vô tình:
- Cô nương đây nhận được sự ân cấp hơn thế này gấp trăm lần nhiều lắmrồi, nếu dễ cảm động như vậy thì chẳng biết đã thất thân bao nhiêu lần.
- Thế thì trả áo cho tôi.
Trương Khác rất thiếu khí khái nam nhi, đưa tay lấy áo trên người Tôn Tĩnh Mông.
Tôn Tĩnh Mông cười khúc khích tránh đi, rồi lại ôm lấy tay Trương Khác nói:
- Sưởi ấm lại cho anh đấy, được chưa nào?
- Bao nhiêu người tỏ ân cần với cô như thế, vì sao không chọn một người làm bạn trai.
- Chưa gặp được ai tôi thích cả.
Tôn Tĩnh Mông thò chân ra, đón lấy giọt mưa nhỏ xuống bên ngoài hiên:
- Không thể để tình yêu của mình thành thứ rẻ mạt được.
- Cô thích tuýp người như thế nào?
Trương Khác tò mò hỏi, tính cách Tôn Tĩnh Mông biểu hiện ra ngoài khácquá xa với các cô gái mà y quen biết, Trương Khác thực sự rất tò mò cáccô gái với tính cách khác nhau suy nghĩ thế nào.
- Ngày hôm đó nếu bị đám người ở sân trượt băng đánh cho một trận, liệu anh có giận không?
Tôn Tĩnh Mông đột ngột hỏi:
Đã ba bốn tuần rồi, tưởng Tôn Tĩnh Mông sớm vứt chuyển này ra sau đầu,không ngờ còn canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821407/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.