- Bắt lấy.
Ngô Ái Quân mặt âm trầm quát cấp dưới.
Đám cảnh sát ngơ ngơ, không biết phải bắt ai.
Ngô Ái Quân tức điên, đá đít tên cảnh sát gần nhất:
- Đứng đần ra làm gì, bắt hết.
Đám cảnh sát giờ mới tỉnh ra, Ngô Ái Quân có điên mới dám bắt ngườiphòng đốc sát, dù hắn có điên, bọn chúng cũng chả dám điên theo, lấycòng ra còng ngay Tôn Cục Kiệt không hề có chuẩn bị gì trước.
- Chú Ngô.
Tôn Cúc Kiệt bàng hoàng, không ngờ bị bắt là mình.
- Tụ tập đám đông đi gây sự đánh nhau, nếu tôi không tới các cậu còn định phá phách tới chừng nào?
Ngô Ái Quốc trở mặt vô tình, quát tháo nắm tên sinh viên lăn lộn trên mặt đất:
- Học sinh không ra học sinh, lưu manh không ra lưu manh, đem hết về đồn.
Mã Hải Long nắn lại khớp xương cho tên kia, những tên khác bị đòn nặngvào chỗ không hiểm, tạm thời mất đi sức chiến đấu, hiện đều hồi sức lại, chỉ mỗi tên bị Trương Khác và Tôn Tĩnh Mông đánh là thương tích khôngnhẹ, phải tới phòng y tệ sơ cứu trước.
Có tên thấy tình thế không ổn định len lén bỏ đi, Ngô Ái Quân chỉ mặt hắn quát:
- Cậu đứng lại cho tôi.
Những sinh viên vừa mới tới xem còn tưởng Ngô Ái Quân là cảnh sát tốt, chấp pháp nghiêm minh vỗ tay reo hò.
Trương Khác khoanh tay nhìn Ngô Ái Quân, kẻ này bị Mũ Lưỡi Trai để lộquan hệ vẫn trấn tĩnh xử lý, đúng là trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821385/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.