Ngày 28 Trương Khác mới ngồi máy bay rời Hong Kong, nhìn thấy có chàng trai ngồi ghế sau đeo tai nghe, mới nhớ tới cuốn băng Giang Đại Nhi chưa kịp nghe, liền gọi tiếp tới hỏi máy nghe băng cát sét không, cô tiếp viên liền cho y muợn chiếc máy nghe của mình.
Trong tiếng dương cầm êm ái nhẹ nhàng, một giọng nữ phiêu diêu như gió chiều truyền lại, hòa trộn với tiếng vi ô lông lan tỏa bên tai, ca khúc hơi đơn điệu một chút, nhưng giọng ca trong vắt, như dòng nước suối, đầy chất cảm bù đắp lại rất nhiều, càng thêm dễ lắng đọng, như nhắm mắt lại cảm nhận thấy ánh mặt trời, cỏ cây, không khí trong lành, song mang một cảm giác ưu thương.
Giang Đại Nhi qua gần một năm huấn luyện chuyên nghiệp, khai phá được chất giọng như ánh mặt trời buổi chiều đầu đông, đây mới là cơ sở bước lên con đường chuyên nghiệp.
Hai tiếng trên máy bay Trương Khác nghe đi nghe lại cuộn băng mấy lần, lúc xuống máy bay mới nhớ ra phong cách sáng tác của Phan Hiệp Khánh rất hợp với giọng ca của Giang Đại Nhi.
Năm 97, Phan Hiệp Khánh hẳn đang dưới đáy sự nghiệp của mình, nhưng lại ở đỉnh cao sáng tác, ai có thể ngờ Băng Vũ do hắn sáng tác thời gian này một dạo bị người chế tác âm nhạc của Lưu Đức Hoa loại bộ, đại khái sau khi bán bài Bất Kể Khổ Nhường Nào cho Bách Đại, sự nghiệp của hắn mới thoát khỏi đáy vực.
Tôn Tĩnh Hương nếu tìm được Phan Hiệp Khánh viết bài hát cho Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821285/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.