Sau bữa tối mọi người ra sân ngắm pháo hoa rực rỡ phóng lên từ Thiên An Môn, Lương Văn Giang ở trong phòng khách xem liên hoan cuối năm, Trương Khác không hứng thú, mấy chương trình đó y xem hết rồi, lại không thể mang ra khoe, đây là một phần lý do Tết với Trương Khác trở nên nhạt nhẽo, liền cùng Từ Học Bình vào thư phòng vừa đánh cờ vừa tán gẫu.
Trương Khác nói tới chuyện đấu đá ngấm ngầm ở Đông Hải sau khi ông đi, Từ Học Bình thở dài:
- Lý Viễn Hồ có năng lực, làm việc có khí phách, chỉ là đối đãi với người hơi nghiêm khắc...
Trương Khác hiểu cái gọi là đối đãi nghiêm khắc chẳng qua là nói Lý Viễn Hồ không đủ khí độ:
- Vậy cháu coi sự nghiêm khắc của ông ta là roi vọt với Cẩm Hồ.
Từ Học Bình cười, quy mô của Cẩm Hồ dù chưa đủ lớn nhưng không có nghĩa là ai cũng bắt nạt được.
- Cháu tới đây lần này là muốn nghe bác nói trung tâm nghiên cứu phát triển kinh tế có tin đồn đại gì thú vị không?
- À, cháu muốn nghe cái gì?
Từ Học Bình vừa hỏi vừa chỉ lên bàn cờ nhắc Trương Khác đừng chỉ chú ý nói chuyện mà quên đánh cờ.
- Đương nhiên là về sản nghiệp công nghệ thông tin và về lâm nghiệp ạ.
Trương Khác cầm quân cờ đen đặt xuống:
- Mấy ngày qua cháu nghĩa bác tới trung tâm nghiên cứu kinh tế tựa hồ là nước cờ có thể tiến có thể lui phải không ạ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821268/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.