Khi Lưu Minh Huy ủ rũ hối hận vì rời khỏi Ái Đạt thì Thành Hán Chương và Tiêu Tấn Thành có cảm thụ khác hẳn, Đinh Hòe thông báo cho bọn họ biết buổi chiều Trương Khác sẽ bỏ thời gian ra đích thân bàn chuyện hợp tác với họ.
Bọn họ đã ở lại Hải Châu một tuần rồi, không chỉ giao lưu với nhân viên của viện nghiên cứu Cẩm Hồ, còn tìm hiểu kỹ càng hoạt động nghiên cứu của Thái Khắc, tiếp xúc với cao tầng cả Ái Đạt như Tô Tân Đông, Tương Vi lại được trò chuyện với cả "ba cự đầu".
Hai người bọn họ không biết phải dùng ngữ khí gì đề cao giá trị ESS nữa, mà tuần qua Đinh Hòe không hề nói tới chuyện hợp tác cụ thể, phòng tuyến trong nội tâm họ sụp từng chút một.
Buổi chiều hai người bọn họ thảo luận kỹ thuật với nhân viên của viện nghiên cứu Cẩm Hồ nhưng không thể tập trung tinh thần được, bán ESS cho Cẩm Hồ là chắc chắn, không còn con đường nào để đi nữa, nhưng càng tiếp xúc nhiều với Ái Đạt, càng không tìm được lợi thế nâng tầm giá trị bản thân.
Ba giờ chiều, ở khu nghiên cứu rất yên tĩnh, có xe đi vào bãi đỗ là nghe thấy được ngay, một lúc sau Đinh Hòe đi vào mời bọn họ tới văn phong của hắn nói chuyện, Đinh Xuân Kiến đứng dậy bắt tay họ chân thành nói:
- Tôi rất mong cùng làm việc với hai anh ở Cẩm Hồ.
Thành Hán Chương mềm lòng, nghĩ: Thôi thì tùy tiện ra điều kiện rồi ký cho xong vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821260/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.