Lời của Trương Khác không thể nói là châm chọc, nghe ra còn có chút ý tự chê bản thân, nhưng nghe thế nào cũng không thấy dễ chịu, Tô Dật Quần sắc mặt hơi trầm xuống, nhìn Trương Khá trẻ quá mức, trong lòng càng thấy khó chịu, hắn phải vật lộn tranh đầu mới leo lên được vị trí này, còn tên nhóc kia gần như vươn tay ra là lấy được.
- Cậu nói tôi tin tức không đủ linh thông, nên không kịp thời nhận biết cậu sao?
Nụ cười Tô Dật Quân hơi héo đi, quay sang nói với Chu Phú Minh:
- Khoa Vương tổ chức lễ khởi công này rất tốt, mời rất nhiều người, rất náo nhiệt, làm tôi làm được rất nhiều người bạn của Hải Châu. Đương nhiên đó chỉ là thứ yếu, quan trong là Khoa Vương đưa vào khoản đầu tư nước ngoài lớn như thế, đây chắc là đầu tư mang tính kỹ thuật lớn nhất trong tỉnh ta trước nay phải không?
Hắn không rõ lắm nên hỏi, nhưng người khác sao đi cản trở hắn "tự sướng" làm gì, nên hắn nói tiếp:
- Tôi nhớ là thế mà, vốn tỉnh trưởng đích thân tới, nhưng không bỏ thời gian ra được, nên ủy thác tôi tới. Thường nói kỹ thuật mới là sức sản xuất chủ yếu, nhưng ai làm nổi điều này? Ái Đạt quy mô to lắm, nhưng về kỹ thuật phải học tập Khoa Vương, tôi nhất định đem kinh nghiệm của Khoa Vương báo cáo cho tỉnh trưởng.
Tô Dật Quần trợn mắt nói láo, Cát Minh Tín không rõ còn tưởng là thật. Tạ Hán Tĩnh, Tạ Kiếm Nam im lặng, bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821226/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.