Triệu Ti Minh đi vào cùng bọn họ, rất nhiều chuyện Triệu Cẩm Vinh không cho hắn biết, nhưng hắn không quá mưc ngu xuẩn, hắn đã ngồi ngoài văn phòng của cha cả đêm, mắt hơi sưng đỏ.
Triệu Cẩm Vinh yếu ớt ngồi xuống, ông ta không quên tháng trước gọi điện cho Chu Phú Minh xin đánh tiếng với ngân hàng kiến thiết cho vay 3000 vạn bổ sung vốn lưu động cho Cẩm Thành, số tiền đó ông ta ném vào Khoa Vương rồi.
Triệu Cẩm Vinh biết trong nước có chuyện không nghiêm túc thì nó chỉ như mắt muỗi, nghiêm túc thì nó là ngọn núi đè cho người ta thở không ra.
Dương Bá Tuấn lấy từ trong cặp ra một thư thúc giục, tỏ thái độ làm việc công đưa tới trước mặt Triệu Cẩm Vinh:
- Giám đốc Triệu, hãy viết giấy biên nhận cho tôi.
Triệu Cẩm Vinh đọc lý do thúc giục trả tiền trước thời hạn là: Dùng khoản vay trái quy định. “Lý do chó má, Chu Phú Minh đánh tiếng cho ngân hàng kiến thiết, số tiền này dùng vào việc gì ông ta chẳng lẽ lại không biết.”
Triệu Cẩm Vinh đưa mắt nhìn Cao Chí Hoa, chiếc đồng hồ đắt tiền trên tay hắn còn do mình đích thân đeo lên tay hắn vào tháng trước, hắn không thể chớp mắt cái đã trở mặt.
Dương Bá Tuấn trừng mắt nghiêm khắc nhìn Cao Chí Hoa.
Cao Chí Hoa cười khổ nói:
- Giám đốc Triệu đừng làm khó nhân vật nhỏ bị kẹp ở giữa như tôi... Cẩm Thành vay ở ngân hàng kiến thiết chúng tôi không phải mỗi khoản này.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821207/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.