Trương Khác nghĩ một lúc rồi nói:
- Anh đừng đắc ý vội, tôi kiến nghị Thịnh Hâm vẫn tiến hành theo kế hoạch cũ.
- Vì sao?
Diệp Kiến Bân nghĩ Hải Thái không còn sức mở rộng, chính là thời cơ tốt của Thịnh Hâm.
Trương Khác nói ra băn khoăn của mình:
- Tôi rất coi trọng tương lai phát triển của khu thương nghiệp đường Tân Nhai, mua lấy tòa nhà Tân Hoa Đô mở siêu thị chính là khống chế cao điểm của nghiệp chuỗi siêu thị tỉnh Đông Hải. Hải Thái tuy bị ép vào thế thủ, nhưng sẽ tăng cường quản lý nội bộ, chỉ cần thị trường không bão hòa, bọn chúng sẽ sống rất thư thái, một khi chúng hồi sức lại, hoặc bị ép đưa vào nhà đầu tư chiến lược mới, sẽ phản kích rất quyết liệt... Tôi kiến nghị Thịnh Hâm nên củng cố địa vị thì hơn.
- Cậu nói rất có lý.
Diệp Kiến Bân từ từ thở ra, như hạ quyết tâm cực lớn:
- Nhưng khi bắt nạt được người ta lại không đi bắt nạt thì khó chịu lắm.
Trương Khác nghe thấy tiếng cười của nữ nhân, không phải của Đinh Văn Di, kỳ quái hỏi:
- Anh ở cùng chị Tôn à, không phải là nói anh đi cùng bác Tôn làm quen hiện trạng quản lý công ty sao?
- À chuyện đó tôi không giúp gì được, xen vào làm gì?
- Chị Đinh đâu?
Trương Khác hạ thấp giọng xuống, sợ Tôn Tĩnh Hương nghe thấy.
- Về rồi.
Diệp Kiến Bân thì thào đáp, như hai thằng ăn trộm trong đêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821182/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.