- Tôi cũng không biết Trần tiểu thư là người Hải Châu.
Trương Khác không biết Ngải Mặc cố ý giả ngốc trêu Trần Tĩnh hay không, có điều y có ý giả ngốc thật:
- Đồng chí A Mặc sau khi tới Hải Châu luôn muốn tìm chỗ tán gái, nếu Trần tiểu thư là người Hải Châu, không bằng cùng chúng tôi đi ăn cơm, sau đó tìm giúp đồng chí A Mặc.
Trần Tĩnh hơi bối rối, nhìn Trương Khác mấy giây mới nói với Ngải Mặc:
- Ông Ngải Mặc có lẽ là muốn tìm quán bar phải không, tôi biết vài quán bar không tệ, có thể làm hướng dẫn cho ông.
- Tôi nói rồi, tôi họ Ngải tên Mặc.
Ngả Mặc hỏi Trương Khác:
- Người Trung Quốc cũng có thể gọi cả tên họ người ta kèm với ông à?
- Có thể.
Trương Khác thấy Trần Tĩnh không phải cô gái hay thẹn thùng, chỉ Trần Tín Sinh kiên nhẫn giải thích:
- Ông Trần, ông Trần Tín Sinh, ông Tín Sinh, gọi thế nào đều được, chỉ khác nhau một chút về mức độ thân mật thôi.
- Ồ, ông Tín Sinh, nghe hay đấy...
Ngả Mặc ôm vai Trần Tín Sinh:
- Sau này tôi gọi cậu như thế nhé.
Trương Khác chỉ biết vỗ đầu, không ngờ Ngải Mặc rời khỏi phòng hội nghị liền trở thành người lắm trò như vậy, so với ông ta thì Chu Yến Hà, cô trợ thủ của ông ta là một người rất nghiêm nghị, đại khái người ta không thể sinh tình yêu văn phòng với cô ta được.
Chu Yến Hả đi đằng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821152/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.