- Chu Cẩn Du chắc chắn phải rời khỏi Huệ Sơn...
Từ Học Bình nhìn khói thuốc bốc lên từa điếu thuốc kẹp giữa hai ngón tay, giọng trầm tĩnh chậm rãi:
- Còn về phần điều cô ta tới đâu thì không phải do tỉnh định đoạt, trung tổ bộ sẽ can dự vào, như thế khả năng chuyện sẽ không được như ý lắm.
Huệ Sơn là thành phố cấp phó tỉnh, địa vị chính trị của Chu Cẩn Du còn cao hơn bí thư thành ủy bình thường, như ý nhất đương nhiên là điều bà ta tới cơ quan thanh nhàn để dưỡng lão. Mặc dù sau lưng Chu gia có nhân mạch chính trị rất sâu, nhưng trong gia tộc không còn nhân vật nắm thực quyền, thao tạo không phải quá khó.
Không như ý là rất có khả năng Chu Cẩn Du vẫn nắm vị trí thực quyền.
Trương Khác cười nói:
- Đưa Chu Cẩn Du khỏi Huệ Sơn là chuyện tốt rồi, cháu chẳng hi vọng bọn họ sụp đổ cái rầm.
Từ Học Bình thở dài:
- Bác của thím Chu cháu mà không mất sớm thì cũng là một con hổ lớn, có điều mấy vị nguyên lão ở trung ương đều rất nhớ tình xưa, không chỉ anh em Chu Cẩn Tỳ được chiếu cố, trước kia bác cũng không phải là không nhận ân huệ, chuyện tới nước này, chỉ có thể nói là "đạo bất đồng bất tương vi mưu" thôi.
Chu Thục Huệ là anh em con bác với Chu Cẩn Tỳ, Chu Cẩn Du, chỉ là những năm qua không còn qua lại nữa.
Không thể moi ra được nhiều chứng cứ từ Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820976/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.