Trong vườn nhỏ ở biệt việt của Từ Trúc Các, có bồn hoa rất khác biệt, những đóa hoa tím đang nợ rộ mà Trương Khác không gọi ra được tên, trong ấn tượng của Trương Khác, chỉ có người Anh mê làm vườn, mới làm được khu vườn tinh tế thế này.
Hứa Tư rất thích nơi đây nhưng cô càng thích trạch viện Trương Khác chuẩn bị ình ở Hải Châu hơn, tiếc là cơ hội tới đó ở quá ít.
Mấy ngày qua Trương Khác luôn ở tiểu viện có suối nước nóng này cho Hứa Tư khuây khỏa, chuyện đàm phán đã có Phó Gia Tuấn, Đào Hành Kiện, y không cần quan tâm. Ngày 16 Tôn Thượng Nghĩa tới nội địa làm việc, y tiếp đãi ở Tử Trúc Các luôn, hoàn toàn không rời núi Kê Thủ nửa bước.
Sắc trời mờ tối, Trương Khác và Hứa Tư từ trên núi tản bộ trở về, nếu như y biết rằng đêm nay các nhân vật chủ yếu của Tạ gia vì y mà tụ tập lại, hẳn là đủ kiêu ngạo rồi.
Trương Khác không biết điều này, nhưng hôm nay sau khi tin tức Tân Quang hợp tác với sở lâm nghiệp truyền ra, Triệu Dương gọi điện thoại tới, giọng thân thiết hơn một chút, còn sai thư ký trưởng thành ủy thay mặt ông ta đi nghe cuộc họp nội bộ của tổ đàm phán, xem ra chuyện liên doanh sắp có tiến triển rồi.
- Chuyện liệu có thuận lợi không?
Hứa Tư tựa vào người Trương Khác, ngẩng đầu nhìn y, côi môi tươi mềm như cánh hóa mang chút lo lắng.
- Chị nói mụ già hung ác đó hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820971/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.