Đèn đường cách một trăm mét mới có một cái, làm cả con đường trở nên yên tĩnh vắng lặng dưới hàng cây ngô đồng cao lớn, tháng tư, ngô đồng đã mọc lá non, Trương Khác rất mẫn cảm với ngô đồng, mùa xuân hè nếu ở tỉnh thành lâu sẽ viêm họng, trước kia vì không thích ứng được mùa này ở tỉnh thành, cho nên y mới về Hải Châu công tác.
Trương Khác ngồi trong xe gác tay cửa sổ, nhìn bầu trời, không khí tĩnh lặng ở tỉnh thành, dễ khơi lại trong y nhiều kỷ niệm xưa.
Phó Tuấn lái chiếc Volvo đỗ ở dưới một cây ngô đồng khác.
Diệp Kiến Bân thấy một chiếc xe cảnh sát rẽ vào, hỏi Thiệu Tâm Văn:
- Bạn làm cảnh sát hình sự của cậu tới rồi kìa, tên là gì thế?
- Hà Kỳ Vân, là bạn cùng lớp thời đại học của Tiểu Đồng, chỉ cùng khoa với tôi thôi, hiện là phó đội trưởng đại đội trị an chi cục công an khu..
Thiệu Tâm Văn đưa tay bóp còi, nhắc xe cảnh sát chú ý tới bên này.
Diệp Kiến Bân cười hăng hắc:
- Sắp tới giờ trình diễn rồi.
Chiếc xe cảnh sát tới gần, Hà Kỳ Vân nhảy xuống xe, thấy Thiệu Tâm Vân liền nói:
- Chà tên tiểu tử mấy năm nay phát tài rồi, đi BMW tới gặp bạn cũ cơ đấy, có chuyện gì mà gọi gập tôi tới đây thế?
- Nhận được báo cảnh sát chưa?
Thiệu Tâm Văn đẩy cửa xe đi ra.
Hà Kỳ Vân ngờ người:
- Báo cảnh sát cái gì?
- Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820940/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.