Trương Tri Phi cũng thấy tiếc:
- Anh nỗ lực thêm một chút là lên được phó sở rồi, lúc này đi đâu cũng không thích hợp. Đều tại thằng nhóc đó quá hoành hành ngang ngược, nếu không anh xuống cái huyện làm bí thư cũng rất tiêu dao tự tại.
Trương Tri Hành qua một năm nữa là đủ tư cách trực tiếp đề bạt lên phó sở rồi, nếu ở lại Hải Châu thì với thành tích của Cty cổ phần Hải Châu, hiện cũng đủ phá cách đề bạt.
- Ba tới Tân Vu đi, con nhường nơi đó cho ba, Cẩm Hồ sẽ vĩnh viễn không tới Tân Vu đầu tư.
Trương Khác cười khì, mặt dầy nói:
- Con nói đi đâu thì tới đó được hay sao?
Trương Tri Hành lắc đầu.
Kết thúc khóa học đi đâu có Từ Học Bình ở bên trên chiếu cố, không cần lo, chỉ phải nghĩ tới phải nghĩ tới nhường đường cho Trương Khác, lựa chọn không nhiều, không thể tới cơ quan trực thuộc tỉnh, vốn điều khỏi Hải Châu đã bất lợi rồi, nếu phải ra khỏi tỉnh càng gian nan.
Trương Tri Phi cười ha hả:
- Chẳng biết anh tới Tân Vu thì đó là cái may của họ hay là tổn thất lớn.
Trương Tri Hành chỉ biết cười khổ.
Đường Học Khiêm cũng cười:
- Có điều không chuyện gì là tuyệt đối cả, đợi mấy năm nữa ảnh hưởng của Cẩm Hồ lớn lên rồi, một số chuyện có thể có đặc cách.
Trương Khác nghĩ cha tới Tân Vu nhậm chức, nói không chừng nhâu nhiên một lần đi đường gặp phải Trần Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820925/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.