Xe càng đi vào nội thành, người trên xe càng đông, Tạ Vãn Tình lặng lẽ đưa tay ra nắm lấy tay Trương Khác, da cô được bảo dưỡng rất tốt, vẫn non mịn như làn da thiếu nữ, trông như mới chừng hai tư hai lăm.
Trương Khác thì giả già quen rồi, chẳng ai có thể liên hệ y với một học sinh cao trung, bọn họ nắm tay nhau, người ngoài cũng chỉ nghĩ là một đôi tình lữ.
Xe buýt đỗ tận trước cửa tòa nhà công ty, hai người xuống xe mới buông tay ra, Trương Khác đưa tay lên mũi ngửi, hương thơm chưa tan hết, cảm giác trơn mềm vẫn bồi hồi trên từng đầu ngón tay, làm y say mê. Tạ Vãn Tình cười dịu dàng, khao khát lạ từ từ lan tỏa trong lòng.
Tạ Vãn Tinh vãn tình xem đồng hồ, đã quá thời gian hẹn rồi, liền cùng Trương khác đi nhanh lên lầu, có một cô gái từ trên xe buýt chạy vội xuống, chạm phải Tạ Vãn Tình, hoảng hốt xin lỗi.
Trương Khác đánh giá nhanh, vóc người tầm trung, mặc váy tây màu cà phê, đi giày thể thao trắng, khuôn mặt thanh thoát trắng trẻo, không trang điểm, từ kinh nghiệm của y, có thể đoán chính xác tuổi chừng 24 - 25, mặc dù xin lỗi vội vàng, nhưng thể hiện được sự chân thành. Nhìn cô ta vừa xoay đi vừa nhìn đồng hồ, Trương Khác hỏi nhỏ:
- Chẳng lẽ là cô gái tới phỏng vấn.
- Chị không rõ, chị chưa xem qua tài liệu của người tới phỏng vấn.
Đi vào tào nhà, thấy cô gái kia đứng nhìn biển các công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820899/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.