Không thể nói trận đại hồng thủy hai năm sau, Trương Khác đáp:
- Nhớ tới Tạ Kiếm Nam là thấy ghét, nếu chúng ta nhất định làm nhất thể hóa, chưa biết chừng bọn chúng sẽ lui khỏi Cẩm Hồ.
Chu Du bật cười vì lý do của Trương Khác:
- Nhất thể hóa tuy có tiền đồ, nhưng chu kỳ hạng mục quá dài, tôi nghĩ tài chính trong tay Chính Thái không đủ chơi cùng chúng ta. Trồng rừng, xây dựng cơ sở sản xuất bột giấy cỡ lớn, e nếu không có khoảng 2 tỷ khó làm được...
Chu Du nhất thời không tính ra được lượng tài chính cần dùng, nhưng con số đại khái hắn ước chừng được, tỏ ra hoài nghi có nhất thiết phải lập hàng mục này không.
Trương Khác cân nhắc:
- Tiền kỳ chỉ trồng rừng, hơn nữa hợp tác với lâm trường, nông hộ thì không cần phải đầu tư quá lớn. Còn cơ sở sản xuất bột giấy phải đợi sau khi thành rừng rồi đầu tư cũng kịp, ban đầu làm một nhà máy nhỏ, tích lũy kinh nghiệm là được.
Chu Du chỉ con đường phía trước, nơi đó có một vùng sàng đèn, đó là nơi nghỉ chân:
- Vừa đi vừa nói vậy.
Trương Khác hỏi:
- Anh nói xem hai người Dương Vân, Lưu Minh Huy ai có thể chia sẻ bớt áp lực cho anh.
Chu Du vỗ trán:
- Cậu không bắt tôi quay về Cẩm Hồ phụ trách việc này chứ?
- Không, để anh ở Cẩm Hồ kiêm phó tổng phụ trách việc này...
Chu Du thấy mình đúng là số khổ, Ái Đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820895/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.