Trương Tri Hành xem đồng hồ, đã hơn mười một giờ, tuy về nhà lúc này vẫn chưa được yên thân, nhưng vẫn phải về, dù không thèm của đút, nhưng trốn tránh không gặp là không đúng, còn Trương Khác thì mặc kệ muốn đi đâu thì đi, đứa con này ông không quản nổi nữa rồi.
Trương Khác buổi tối nhìn thấy đĩa trò chơi của Thi Xuân Phong nhớ tới vấn đề lưu trữ di động của máy tính, thập niên 90 mọi người đều quen dùng đĩa mềm lưu trữ, nhưng chỉ hơn mười năm sau thôi, người mới tiếp xúc với máy vi tính có khi chẳng còn biết cái đĩa mềm trông ra nữa rồi, mọi người lúc ấy đền quen dùng USB.
Trương Khác cả đêm ngủ không yên, cố sức nhớ lại kỹ thuật USB, vì là dân ngoài nghề, y chỉ biết bên ngoài có đầu cắm, bên trong có chip lưu trữ kiểu flash memory, còn cái khác thì y mù tịt.
Hôm sau Trương Khác dậy từ rất sớm, tới công ty tóm lấy Đinh Hòe, hỏi ra mới biết flash memory được công ty Toshiba (Đông Chi) phát minh ra từ năm 84 rồi, do công ước quốc tế chống lũng đoạn nên kỹ thuật này được chia xẻ dùng chung với SamSung, còn cổng USB thì tới năm 95 mới có tiêu chuẩn 1.0, vì thiếu phần mềm hỗ trợ, cho nên chưa ứng dụng phổ biến.
Trương Khác sốt ruột hỏi:
- Vậy hiện giờ có sản phẩm flash memory sẵn có chưa?
***
Cơ bản flash memory thì kiểu như ram máy tính thôi, flash memory đôi khi cũng gọi là flash ram.
- Có chứ, máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820861/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.