Giống như cặp đôi học sinh khác, Trương Khác và Đường Thanh tay trong tay đi dạo phố, ăn KFC, dạo qua cửa hàng trang sức, mua mấy tạp chí thiếu nữ và chuyện tranh ở sạp hàng bên đường, còn vào bách hóa Hải Châu chụp ảnh tự động, đó là món mới xuất hiện ở nơi này.
Đôi tình nhân trẻ chơi mãi tới tận chín giờ mới về nhà.
Đường Thanh đột nhiên đứng lại gọi:
- Trương Khác.
- Chuyện gì thế?
Trương Khác quay đầu sang hỏi Đường Thanh.
- Mình muốn bạn luôn đối tốt với mình thế này.
- Đương nhiên rồi, sao mình có thể không đối xử tốt với bạn chứ?
Trương Khác nói chân thành, lời trẻ con của Đường Thanh, làm y cảm động.
- Mình muốn bạn luôn đối tốt với mình thế này.
Đường Thanh lại nhấn mạnh một lần nữa, đi tới ôm lấy lưng Trương Khác:
- Luôn đối tốt với mình thế này là đủ rồi.
Trương Khác run lên, cảm nhận được điều gì đó, quay lại nhìn Đường Thanh.
- Ngày kia mình cùng mẹ đi về Tân Thái, không thể tới nhà Phi Dung ăn cơm được, cám ơn Phi Dung hộ mình nhé.
Đường Thanh đưa tay vuốt má Trương Khác, ánh mắt dịu dàng nói:
Trương Khác luôn vấn vít chuyện nếu Đường Thanh tới nhà Trần Kỳ ăn cơm, gặp Hứa Tư thì sao, Đường Thanh không phải hoài nghi, mà đã biết sự tồn tại của Hứa Tư lâu rồi.
Trương Khác cảm thấy rất khổ sở, y không hề muốn làm tổn hại tới tình cảm của Đường Thanh, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820847/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.