Trương Khác quay đầu sang, thấy lái xe là cô gái đeo kính râm, dù chiếc kính lớn che đi nửa khuôn mặt, nhưng từ chiếc mũi thẳng, cánh môi cong cong, làn da trắng trẻo, hẳn là cô gái dung mạo không tệ, bên cạnh cô ta còn có một cô gái khác, nửa mặt bị cô gái kính râm kia che khuất.
Bên ngoài trời âm u như thế có cần đeo kính râm lái xe không? Trương Khác khẽ nhếch môi.
Hai cô gái cũng nhìn sang, không ngờ là một thanh niên điển trai, trên người còn có chút phong thái nho nhã con cháu thế gia, lại lái xe kiểu rùa bò, cô gái bĩu môi:
- Xí, em còn cho rằng là một ông bác trung niên cơ, lái xe như rùa bò, chẳng lẽ y không biết đường cao tốc có giới hạn tốc độ sao? Ấy...
Cô gái nhìn đồng hồ tốc độ của mình:
- Y có bệnh rồi, lái xe thể thao còn giữ tốc độ ở mức 90km/h này.
Quay đầu nhìn, gặp đúng lúc Trương Khác mỉm cười kiểu chào hỏi người qua đường, cô gái đó không thể không thừa nhận nụ cười của y khá là làm hấp dẫn, đủ cho tim các cô gái loạn nhịp, nhưng khinh bỉ y trà đạp chiếc VS 40:
- Mua xe Volvo đi trên đường cao tốc còn đi như rùa bò, người này quá nửa là đồ nhát chết.
Cô gái kính râm cười nói:
- Tử Gia, đừng vì em không đặt được nhóm VS 40 đầu tiên mà đi nói xấu những người lái nó, còn sáu tháng nữa em mới được chính thức có xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820827/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.