Hứa Hồng Bá là người nhìn thấu thế sự, nhiều việc không cần người khác phải nói chỉ qua chút chi tiết nhỏ là có thể nhận thức được chỉnh thể:
- Đúng là phải làm chút công tác thực chất rồi.
Trần Phi Dung theo sau Tiết Quốc Hoa, giúp ôm một đống bản đồ tới, cô thấy Trương Khác ngồi trước bàn cờ có hơi bất ngờ, nhớ y lâu lắm rồi không tới chơi cờ với Hứa Hồng Bá.
Hứa Hồng Bá nói:
- Lấy hết ra làm gì, có xem hết được đâu.
- Chỉ chọn xem vài cái thôi.
Tiết Quốc Hoa kệ cờ còn chưa cất vào bàn, trải một tấm bản đồ ra cho Trương Khác xem, kích động nói:
- Cậu xem đi, công trình đẹp như thế, nếu giải tỏa hết thì đáng tiếc quá.
Hứa Hồng Bá giới thiệu chi tiết hơn:
- Đó đều là nguyên mạo kiến trúc sau khi phục nguyên tưởng tượng, nếu muốn đem kết cầu bị học ở hiện thực phục hồi thế này tốn rất nhiều công, mỗi một kiến trúc rất tốn kém, huống hồ nhiều thế này.
Tiết Quốc Hoa trợn mắt lên:
- Rốt cuộc ông nói với lập trường nào thế hả?
Hứa Hồng Bá cười ha hả:
- Tôi chỉ nó cực thực sự cầu thị thôi.
Trên bàn để đầy bản vẽ rồi, bản vẽ Trần Phi Dung ôm trong lòng không biết để đâu, Hứa Hồng Bá sai người mang mấy bàn cờ tới xếp cạnh nhau, Trần Phi Dùng liền để xuống đó.
Trần Phi Dung vốn tưởng Trương Khác tới chơi cờ, không ngờ Tiết Quốc Hoa lại trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820785/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.