Thấy Phó Tuấn dẫn người vào, Trương Khác và Chu Dung đứng dậy, Đào Hành Kiện tuổi trên ba mươi, người gầy gò, máy kiếm mắt sao, khác hẳn so với tưởng tượng của Trương Khác, trước đó y cứ tưởng Đảo Hành Kiện là một cán bộ xí nghiệp lâu năm từ trung niên trở lên.
- Tối qua tôi ăn cơm cùng bạn ở ủy ban thương mại, có thấy hồ sơ giám đốc Đào, tò mò hỏi qua tình hình, tôi thấy rất lạ, chuyện liên doanh do chính phủ thành ủy Huệ Sơn quyết định, còn tài liệu của giám đốc Đào là hành động cá nhân hay quyết sách tập thể của Hương Tuyết Hải?
Trương Khác thấy Đào Hành Kiện nghi hoặc nên nói thẳng luôn:
- Tôi cũng là người quan tâm tới thương hiệu dân tộc, cho nên quan điểm trùng hợp với giám đốc Đào.
Trương Khác không có thời gian đọc kỹ tài liệu trước mặt Chu Tiểu Quân, nhưng cảnh ngộ của Hương Tuyết Hải là chuyện làm người ta không khỏi nuối tiếc, người trong nước mỗi lần nhắc tới chủ đề thương hiệu dân tộc, gần như đều nói đến bài học của Hương Tuyết Hải, nhưng đó là sự hối hận muộn màng.
Không ngờ trong nội bộ Hương Tuyết Hải cũng có người nhìn ra âm mưu đằng sau chuyện liên doanh của SamSung, mà cũng chẳng thể nói là âm mưu, vì trong nước bấy giờ không hề đề phòng nhà đầu tư nước ngoài, đơn thuần tin bọn họ giúp đỡ Trung Quốc phát triển mà thôi.
Trương Khác đi thẳng vào vấn đề làm Đào Hành Kiện không biết trả lời ra sao.
Trương Khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820729/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.