- Nó nói thế là có ý gì?
Trương Dịch ngớ ra hỏi Trương Tri Phi, thấy chú mặt tím tái không trả lời mình, gượng cười quay lại hỏi người khác:
- Nó nói thế là có ý gì thế nhỉ?
- Hắn là ai?
Trương Tri Phi cau mày nhìn tên ria mép đứng sau Trương Dịch:
- Cả hai làm gì trong phòng tài vụ?
- Tiểu Đao, bạn của cháu, cháu nói với anh ta, sau khi Tôn Lệ tới, đẳng cấp chỉnh thể các cô nương ở Hoành Viễn cao lên một bậc, anh ta không tin, cháu bảo anh ta đích thân tới xem, chuẩn bị mời Tôn Lệ tối nay cùng đi khiêu vũ.
Trương Dịch mặt nhơn nhơn đắc ý:
Trương Tri Phi giận đứa cháu không nên người, đưa tay về phía hắn:
- Chìa khóa xe, di động, thẻ nhân viên, đưa hết đây.
- Vì sao?
Trương Dịch do dự, nhìn thấy ánh mắt nghiêm khắc của chú, hắn chưa bao giờ thấy chú như vậy, lấy chìa khóa, di động, thẻ nhân viên, thẻ ngân hàng đặt vào tay Trương Tri Phi:
- Vì sao, chỉ bằng vào một câu vớ vẩn của Trương Khác à? Nó là cái thá gì mà nói cháu như thế?
Trương Tri Phi đút đồ vào túi, nói:
- Mày xéo ngay về Đông Xã cho tao, khi nào sửa được hết tật xấu lên người thì hãy gọi điện cho tao..
Lạnh lùng liếc nhìn tên ria mép:
- Còn cả đám bạn xấu ở Hải Châu, cắt đứt liên hệ đi...
Trương Tri Phi thò đầu ra ngoài, thấy xe Trương Khác khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820715/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.