Tới nhà Hứa Tư ăn cơm, trừ ba người nhà Thi Vệ Trung, chỉ thêm Trần Phi Dung, nhà Hứa Hải Sơn thuê rất chật, phòng khách nhỏ, bày bàn tiệc mười người, quay mình cũng chạm vào người khác.
Thi Vệ Trung mặc dù giấu quan hệ giữa Hứa Tư và Trương Khác không nói ra, nhưng cho rằng quan hệ này không được xã hội chấp nhận, đặc biệt nhà Trương Khác tuyệt đối không tiếp nhận Hứa Tư, tình cảm này với Hứa Tư mà nói là không công bằng, nghe Hứa Tư đi Hong Kong, ông ta là người tán thành đầu tiên, hi vọng cả hai bọn họ sẽ bình tĩnh lại, tự tìm lấy cuộc sống cho riêng mình.
Cha mẹ Hứa Tư rất áy náy vì con gái đi công tác lâu ngày, không phụ đạo được cho Trương Khác, cứ xin lỗi mãi, làm Hứa Duy ngồi bên người thầm: Thằng nhóc này bé mà ranh ma, ai có tư cách dạy thêm cho nó.
Lưu Phân nhiệt tình nói:
- Trương Khác thông minh như thế, chẳng qua hơi ham chơi một chút, chỉ cần có người nhắc nhở chỉ bảo một chút là được, Dung Dung thành tích cũng được, lại hơn Trương Khác một khóa, giúp cậu ấy học thêm là không thành vấn đề.
Trần Phi Dung nghiên mặt không nói gì, bị mẹ ở dưới bàn dẫm ột cái, mới chịu nói:
- Cậu ta đâu cần người khác dạy thêm.
Khi ăn cơm, mọi người tự nhiên nói tới chuyện xảy ra ở Hải Châu thời gian qua, Lưu Phân tặc lưỡi:
- Sao loại có học sinh như thế, mà trường học lại dung túng cho bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820699/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.