- Cô...
Lý Chi Phương nói không ra lời, cảm giác nhìn thêm vào ánh mắt đó mình sẽ không kìm được nước mắt.
- Hiểu Lộ sau này sẽ ra sao, em ấy có thể yên tâm ngồi làm bàn học bài thế này sao?
Trương Khác cúi đầu xuống nhìn Chu Hiểu Lộ, ánh mắt trở nên hết sức dịu dàng:
- Ở Nhất Trung đại khái không có giáo viên nào lại không nghĩ em và Đỗ Phi là học sinh xấu, cho nên em rất hi vọng cô quay trở lại Nhất Trung, khả năng cô vẫn nghe thấy lời bàn tán như ở đây, song cô sẽ mỉm cười đối diện chứ?
- Cô..
Lý Chi Phương nghẹn lời, chỉ nhìn Trương Khác, không hiểu y muốn nói gì.
Đường Thanh hiểu ý Trương Khác, hưng phấn nắm tay y:
- Bạn nói cô giáo Lý có thể quay lại trường chúng ta?
Trương Khác cười:
- Cô giáo Lý bị điều tới đây chẳng qua chỉ là một trò hề, trước kia giáo viên trong trường điều động căn bản không cần giải thích gì với học sinh, nhưng giờ tình hình đã khác rồi. Hôm nay toàn bộ giáo viên trong trường tới cục giáo giục yêu sách, vậy vì sao toàn thể học sinh lớp ta không nhân cơ hội đề xuất yêu cầu của mình? Mình mặc dù hay trốn học, nhưng cũng biết cô giáo Lý là giáo viên tận chức, cục giáo dục vô cớ điều đi, hôm nay nhất định phải bắt bọn họ có câu trả lời rõ ràng.
Nheo mắt lại cười gian nhìn Đường Thanh:
- Những cái khác không cần mình dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820689/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.